Đan Hoành đưa tay kéo một cái góc chăn về phía mình, run run hỏi:
“Muôn tâu Hoàng thượng, người cầm dao làm gì?”
“Trẫm muốn giết con chim này để lấy chút huyết”.
Đan Hoành nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, bàn tay cũng buông góc chăn ra.
Hoàn hảo, Hoàng thượng không có định giết hắn, lúc nãy quả thật là hắn có chút sợ, không phải là sợ con dao nhỏ trên tay Hoàng thượng, mà là sợ khi Hoàng thượng động thủ, hắn sẽ đánh ngất Hoàng thượng mất. Lúc nãy hắn đã tính rồi, ngay lúc Hoàng thượng vừa động thủ, hắn sẽ tung chăn trùm lên đầu Hoàng thượng, sau đó sẽ đánh Hoàng thượng ngất xỉu, nhưng hiện tại xem ra không cần nữa.
“Hoàng thượng, tại sao ngài muốn giết chết con chim này?”
“Để cho bọn người dưới nhìn thấy bằng chứng, trẫm phải tạo ra một ít máu trên giường, nhưng từ nhỏ tới giờ trẫm chưa từng động thủ giết một sinh linh nào, bây giờ nhất thời sao có thể động thủ?”
Đan Hoành nhìn lên tấm khăn trải giường trắng phau sạch sẽ, cảm thấy vô cùng kì quái, khăn trải giường đang sạch thế kia, sao lại phải dây máu lên làm gì?
Kẻ có tiền sở thích quả là kì quái nha! Vô cùng kì quái!
“Hoàng thượng, khăn trải giường đang sạch vậy sao phải dây máu lên làm gì?”
Hoàng đế kì quái nhìn Đan Hoành một hồi, sau đó lắc đầu cười nhẹ.
“Trẫm cần tạo bằng chứng để chứng minh sự trong trắng của nàng”.
Đan Hoành sửng sốt một hồi, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ dần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-hoang-phi/2202154/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.