“Thật ra, mấy đứa các cậu dù hơi gầy nhưng nhìn một cái đã biết là người thông minh. Đã có tài thì sẽ có chỗ để dùng. Có rất nhiều nhà khoa học trên thế giới khi còn đi học là học sinh kém nhưng người ta…”
Trương Quang Bảo không nghe nổi nữa. Anh xua tay rồi nói với phó hiệu trưởng Vương: "Phó hiệu trưởng, đừng khen bọn em nữa. Chuyện này mọi người đều biết rồi. Có chuyện gì thì thầy cứ nói thẳng ra."
Phó hiệu trưởng Vương giống như bị sặc đồ ăn nên hồi lâu không lên tiếng.
“Chuyện là như vầy. Thành tích mà cậu đạt được đã tạo ra ảnh hưởng không nhỏ với xã hội rồi. Việc này cực kỳ có lợi cho việc thay đổi hình ảnh về trường chúng ta. Đó cũng là một sự khích lệ, động viên với các đàn em của các cậu. Chúng tôi định để cậu đi phát biểu cho sinh viên năm nhất và năm hai. Ờm, nói với bọn họ trường đã bồi dưỡng cậu thế nào rồi cậu nỗ lực ra sao. Phải để bọn họ biết rằng dù chúng ta là sinh viên cao đẳng nhưng vẫn có thể làm nên những điều tuyệt vời. Rồi là phải cầu tiến…”
“Cái gì? Phó hiệu trưởng Vương, em có nghe nhầm không? Thầy bảo Quang Bảo đi làm bài phát biểu á?” Lý Đức suýt thì nhảy dựng lên. Không phải kiểu phát biểu này chỉ dành cho những người có đóng góp xuất sắc cho trường hoặc anh hùng sao? Cũng mệt cho trường vì đi nghĩ ra mấy cái này. Nếu như trường muốn Trương Quang Bảo phát biểu thì có khi anh lại dùng tất cả ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-hoa-idol/650406/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.