“Cái con chim vàng chết tiệt này là của ai? Đêm tối để ngoài vườn là muốn hù chết người à? Nhìn gì, tao đang muốn bóp chết mày luôn đấy! Còn nữa, cái điện thoại mới mua của tao cũng vì mày mà vỡ đấy, có bán mày đi chưa chắc đã kiếm lại được đâu!” - Anh ta tuôn ra một tràng dài toàn những lời thô tục mà không hề biết sau lưng mình đang có người.
Lý Minh Kỳ muốn đưa tay vào trong lồng bắt lấy con chim thì bị Hạ Trân Dao chạy tới ngăn lại, cô hốt hoảng nâng niu chiếc lồng chim: “Anh làm cái gì vậy? Nó chỉ bé có chút xíu mà anh cũng muốn bắt nó à?’’
“Hai người ra từ bao giờ vậy?” - Anh ta có chút thảng thốt.
“Mời cậu về cho!” - Mẹ cô không thèm trả lời câu hỏi của Lý Minh Kỳ, bà ngay lập tức muốn tiễn người đi.
“Dì à, vừa rồi cháu hơi khó kìm nén nên toàn nói những lời khó nghe, mong dì bỏ qua!”
“Muộn rồi, cậu về đi! Những gì cậu nói, tôi đều nghe rất rõ. Tôi khá thất vọng về cậu!”
Lý Minh Kỳ nghe bà nói vậy thì không còn giả vở nữa: “Nói thật, đứa con gái ngốc kia của bà cũng chẳng xứng để vào trong mắt tôi đâu!”
Anh ta rút trong người ra một bao thuốc rồi đưa một cây lên miệng, châm lửa, nhả khói, từng hành động trông có vẻ rất thành thục. Nhưng anh ta chưa đi luôn, mà đứng ở đó chờ bạn đến đón. Cậu bạn anh ta lái xe mui trần đến, trong xe còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-du-do-vo/3569960/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.