Lý Hữu Tài sao?!”
Tuệ Tử kinh ngạc đến mức ù tai, hắn ư?!
“Em với em trai trông chừng ở rừng cây nhỏ thôn chúng ta theo lời anh Đình nói, bắt gặp Lý Hữu Tài lén lút tới đó.” Đàn em liến thoắng nói.
Để làm cho vợ mình vui vẻ nên mới sáng sớm Vu Kính Đình đã dùng cành cây nhỏ vẽ vòng tròn trên mặt đất dưới gốc đại thụ ở cổng thôn.
Anh khoanh tròn tất cả những nơi anh cảm thấy đáng nghi, chia hai người một tổ thay nhau canh chừng.
Người anh em đến báo tin này tên là Dương Đại Chí, cùng tổ với cậu ta là Dương Nhị Khuê, hai người phụ trách trông chừng rừng cây nhỏ của thôn Dương Gia.
Hai cậu nhóc đang ở độ tuổi mười tám mười chín, là độ tuổi sùng bái anh lớn cho nên muốn “lập công” với Vu Kính Đình.
“Tụi em nhìn hắn cứ lén la lén lút, mờ ám kiểu gì ấy, không giống như đang làm việc tốt. Vốn dĩ em định bắt hắn lại luôn, nhưng tụi em nhớ kỹ lời dặn của anh Đình, muốn bắt người thì phải bắt cả đôi chứ không bắt đơn lẻ.”
Ánh mắt Tuệ Tử nhìn Vu Kính Đình mang theo khen ngợi...
Vu Kính Đình không phải là một người liều lĩnh, anh làm việc rất cẩn thận và có cái nhìn toàn cục.
Nếu bắt một mình Lý Hữu Tài thì xác suất bị hắn cắn ngược lại sẽ rất cao.
Nhưng Tuệ Tử vẫn hơi nghi ngờ.
“Lý Hữu Tài thật sự là người đã bắt mấy bé gái sao?”
Không phải do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477917/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.