Cái miệng này của anh nhất định là lau bằng dung dịch vệ sinh hậu môn mới có thể như thế này!”
Tuệ Tử chỉ vào mũi anh, sảng khoái nói.
“Em gây sự với anh cả nửa ngày chỉ vì thế thôi à?” Cô không tức giận mà là quay lưng về phía anh để nghĩ mấy câu này sao?
“Em giỏi lắm đấy.” Vì muốn nhấn mạnh mình giỏi, Tuệ Tử còn gật đầu.
Chẳng qua là lúc cãi nhau miệng cô không theo kịp thời, nếu cho cô chút thời gian thì cô cũng có thể nghĩ ra những từ cay độc để khỏa lại đấy. Cô cảm thấy vô cùng hài lòng với biểu hiện lần này của mình.
Cô tự nhận mình hung hăng nhưng lại không biết ở trong mắt hắn cố đáng yêu đến nhường nào.
Vu Kính Đình nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đắc ý của cô thì yết hầu trượt một cái, thật muốn gặm...
Đi so độ chai mặt với lưu manh chính gốc ấy hả, cô còn non lắm!
“Cô ngốc. Dung dịch vệ sinh hậu môn cũng ngọt đấy, nào, cho em nếm thử xem ngọt hay không?
Tuệ Tử đắc ý không quá ba giây đã bị anh kéo tới hôn đến hít thở không thông, môi châu lại vô tình bị cắn phải.
“Còn dám trêu chọc lung tung, đừng trách anh không khách khí!”
“???” Cô đang đấu võ mồm rất nghiêm túc đấy, con mắt nào của anh nhìn thấy cô trêu chọc anh?
Ánh mắt mơ màng ngơ ngác khiến tim của Vu Kính Đình lại như thủy triều dâng trào. Có một người vợ như vậy, ai mà không nghiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-di-lay-vo/3477898/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.