Tiếp tục quan sát, Võ Thiện Nhân phát hiện ngay phía trước đàn là khoảng sân rộng đặt bốn bức tượng tứ đại thần thú chầu phục, phân chia ra các vị trí tả Thanh Long, hữu Bạch Hổ, tiền Chu Tước, hậu Huyền Vũ, tương ướng với bốn hướng đông, tây, nam, bắc.
So về kích thước, màu sắc và hình dạng rất giống với bốn bức tượng hàng lâm xuống Thí Luyện Đài.
Điểm khác biệt là từ thân thể của mỗi bức tượng thần thú lại có các sợi tơ mỏng màu đỏ kết nối đến một bát quái trận đồ. Chính giữa trận đồ đặt một cổ đỉnh rất lớn đậy nắp kín mít, không rõ bên trong dùng để chứa thứ gì.
Mặc dù biết rằng nơi này chỉ là ảo cảnh nhưng Võ Thiện Nhân lại thấy mọi thứ vô cùng chân thực.
Hiểu rõ hoàn cảnh của mình, hắn tò mò thầm nghĩ: “Không rõ những người khác có bị đưa tới địa phương giống như ta hay chăng?”
Thời điểm hắn còn đang nghi hoặc thì bất chợt mặt đất rung chuyển dữ dội.
Không gian tế đàn bỗng xao động vặn vẹo biến dạng.
Những tràng âm thanh bạo liệt đinh tai nhức óc nổ vang.
Ầm… Ầm…
Ầm… Ầm…
Kế đến, một màn biến hoá bất ngờ khiến cho Võ Thiện Nhân kinh hãi khôn xiết.
Bốn bức tượng tứ đại thần thú vậy mà lại.. cử động.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ phóng thích uy áp bức người, tựa như bọn chúng vừa mới thức tỉnh sau một giấc ngủ dài. Đồng thời, bốn cỗ hơi thở cường đại vô song toả ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/2875728/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.