Luyên thuyên một hồi rốt cuộc chẳng thấy lão đưa ra được ý kiến gì hay ho. Võ Thiện Nhân tin rằng nếu bản thân đến đây trước vài năm thì bằng ấy thời gian thực lực sẽ cao hơn bây giờ rất nhiều.
Bỗng nhiên, đám người xung quanh đột nhiên náo loạn. Âm thanh kinh hô vang khắp mọi nơi.
“Con mẹ nó! Kẻ kia đánh được một trăm sáu mươi tám điểm.”
“Hắn là quái vật phương nào vậy?”
“Mấy năm trước, nghe nói một gã Tướng Cấp sơ kỳ đánh trống đạt một trăm tám mươi hai điểm. Vậy thì tên trên đài kia có lẽ đã ở Nhân Vực cấp mười lăm.”
“Ta biết hắn, hắn tên là Trần Công Minh.”
“Là thiếu gia họ Trần sao? Quả nhiên có bản lĩnh hơn người.”
Những tiếng ồn ào bán tán. Bao ánh mắt hướng về gã nam sinh trên đài. Hâm mộ có, kinh sợ có và ghen tị càng chiếm nhiều hơn.
Chỉ một lát, sự bùng nổ lại vang lên, không ngờ gã thanh niên có thể đứng trong trận đồ vừa vặn mười sáu nhịp hô hấp.
Võ Thiện Nhân nheo mắt nhìn, trong lòng phiền muộn, bĩu môi thầm bảo: “Vậy thì có gì hay chứ? Các ngươi xem Lão Đại ta được đặc cách vào thẳng nội viện đây này.”
Càng về sau, những nhân vật lợi hại xuất hiện càng nhiều. Núi cao còn núi khác cao hơn. Đáng sợ nhất là một thiếu nữ tuyệt sắc tên Nguyễn Hoàng Yến, kết quả đạt hai trăm lẻ tám điểm đánh trống và hai mươi ba nhịp hô hấp đứng trong trận đồ. Thành tích này khiến toàn thể chúng nhân rúng động. Theo nhẩm tính, có khả năng thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/214943/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.