Ngừng lại khá lâu, lão Kim tiếp tục nói: “Dải Ngân Hà các người đang sống chỉ là một góc nhỏ trong Thổ Đại Thiên Hà. Địa Cầu càng không cần nói đến, trong Thổ Đại Thiên Hà thì những tiểu hành tinh như Địa Cầu nhiều vô số, chẳng khác nào một hạt cát trên sa mạc mênh mông.”
“Còn có việc này, Địa Cầu của các ngươi hình thành khoảng năm tỉ năm trước. Sau bốn tỉ năm hoàn thiện, sự sống bắt đầu xuất hiện. Theo lý thuyết, cần phải qua thêm vài tỉ năm nữa, khi linh khí Địa Cầu ổn định thì mới dẫn đến quá trình tiến hóa lên hình thái con người.”
“Vài tỉ năm, lâu đến vậy sao?” Bị cuốn vào câu chuyện kỳ lạ này, Võ Thiện Nhân buột miệng hỏi.
Lão Kim chẳng cần suy nghĩ bao lâu liền đáp: “Chính vì có một nguyên nhân đặc biệt nên Địa Cầu mới có sự tiến hóa đi trước thời đại.”
“Cái này ta biết, là thiên thạch đâm vào Địa Cầu??” Võ Thiện Nhân gật gù, chõ miệng chen vào câu chuyện của lão Kim thần bí.
Lão Kim cười ha hả, câu nói sau đó của lão khiến Võ Thiện Nhân choáng váng.
“Thiên thạch này không phải xưa nay vẫn nằm trên tay ngươi ư?”
Võ Thiện Nhân nghe tim đánh thót vài nhịp, ngầm hiểu ý lão đang ám chỉ điều gì, chiếc nhẫn vẫn nằm lặng yên trước mặt, bất chợt hắn cảm nhận có chút lạnh lẽo, thẫn thờ nói: “Điều này, làm sao có thể…?”
“Ngươi không tin nổi đúng không? Ài... Nhóc con! Ta đã ở trong chiếc nhẫn này rất lâu, nguyên do tại sao ngươi cũng đừng hỏi, hiện tại ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/214920/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.