Ở một diễn biến khác, lúc này, cách trận chiến không xa, tại một ngôi tửu lầu, trong gian phòng thượng hạng hiện có hai người đang ngồi nói chuyện, một là Trần Công Minh, bên cạnh là một người thanh niên sắc mặt lạnh tanh. Nhìn lướt qua sẽ thấy diện mạo của hai người bọn họ có nét giống nhau.
Đúng lúc, nghe thấy Trần Công Minh cất tiếng, nói: “Đại ca! Lần này đại ca nhất định phải giúp đệ một tay.”
Hoá ra, người thanh niên khuôn mặt lạnh chính là Trần Mông, đại ca ruột của Trần Công Minh, hiện đang nắm giữ chức vụ đường chủ.
Trần Mông nhấp một ngụm rượu, nhàn nhàn mở miệng: “Theo ngươi nói thì Võ Thiện Nhân chính là chủ nhân của kiện Bích Thuỷ Thủ Trạc mà ngươi cướp đoạt trong Tây Nguyên sao? Khẳng định chắc chắn chứ?”
Hai ngày trước, Trần Công Minh được thủ hạ quay về bẩm báo, khi nghe đến cái tên Võ Thiện Nhân liền giật mình kinh hãi. Hắn lập tức điều phái người tra xét kỹ càng. Sau khi xác nhận đúng là Võ Thiện Nhân còn sống, Trần Công Minh vô cùng lo lắng, vội truyền âm hẹn gặp đại ca mình.
Khi Trần Mông hỏi đến, Trần Công Minh gật đầu xác nhận, trong mắt loé lên một tia độc ác: “Nhất định là không sai! Về việc đệ giết người cướp bảo nếu bị phát hiện, e rằng sẽ bị Thánh Viện truy cứu. Hay là…”
Không để Trần Công Minh nói hết, Trần Mông đã cắt ngang bảo: “Hừ! Lần này ngươi hành động thật quá lỗ mãng! Cũng may là hiện trường chỉ có hai người, nếu lỡ sự việc có đổ bể, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/1174808/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.