Nằm giữa núi rừng hoang vu, một vách đá dựng đứng cao mấy ngàn thước. Nước từ trên đỉnh ầm ầm đổ xuống tạo thành dòng thác cuồn cuộn, tung bọt trắng xóa.
Bên dưới chân thác là một mặt hồ rộng mênh mông, nước trong văn vắt như pha lê, dưới ánh nắng mặt trời càng trở lên lung linh, huyền ảo. Lác đác trên mặt hồ, một vài mỏm đá nhô lên với những hình thù khác nhau, hòn đứng, hòn ngồi, điểm xuyết là hoa lá, cỏ cây xanh mướt.
Tất cả như vẽ nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp, vừa hùng vĩ, vừa hoang sơ.
Lúc này, trên một mỏm đá hiện lên thân ảnh của Võ Thiện Nhân. Hắn vẫn đang trong tình trạng hôn mê. Nhìn sắc diện da dẻ hồng hào, xem ra thương thế đã bình phục, không còn nguy hiểm đến tính mạng.
Qua thêm một đoạn thời gian, đôi mắt Võ Thiện Nhân khẽ lay động, khó khăn một thoáng mới đủ sức mở ra, chợt cảm nhận luồng ánh sáng chói lòa rọi đến, theo phản xạ hắn giơ tay che trước mặt.
Võ Thiện Nhân gắng gượng ngồi dậy, đôi mắt tinh anh quét nhìn bốn phía xung quanh.
Trong đầu Võ Thiện Nhân rất nhanh đã nhớ lại những sự việc xảy ra trước đó. Ban đầu là chuyện hắn bị đàn Huyễn Dực Giáp Trùng truy sát, cho đến khi hư ảnh Bích Thuỷ Thần Quy hiển uy, rồi cuối cùng là bị gã Trần Công Minh xuống tay hiểm độc. Tất cả đều hiện lên mồn một.
Võ Thiện Nhân khẽ thì thào: “Đây là đâu? Ta còn sống sao?”
Hắn đưa tay vạch áo kiểm tra, thấy trên ngực thấy vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/1174773/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.