Xuân qua hạ về.
Thu sang đông đến.
Trải qua nhiều mưa gió, Thánh Viện vẫn giữ vững ánh hào quang năm xưa.
Nguyên nhân khiến Thánh Viện trở thành thánh địa tu luyện, chính là bởi khả năng bồi dưỡng các thế hệ trẻ. Nơi đây từng đào tạo ra vô số cường giả, tất cả đều xuất chúng phi phàm.
Về cơ bản, Thánh Viện cho môn sinh tự do tu luyện và phát triển. Môn sinh có quyền lựa chọn tiến vào giảng đường hoặc tự thân tu luyện. Cuộc sống cũng khá là thỏa mái.
Về tài nguyên, đối với mỗi cấp bậc cảnh giới không giống nhau, thực lực càng cao càng nhận được nhiều lợi ích.
Một khi bước vào Thánh Cấp, môn sinh liền có cơ hội trở thành trưởng lão nội môn, hoặc có thể tuỳ ý lựa chọn rời khỏi, hoặc ở lại tu luyện trong thánh địa.
Một điều nữa khiến Võ Thiện Nhân chú ý. Theo ghi chép trong ngọc giản, Thánh Viện có ba khu vực thí luyện là Tây Nguyên, Trường Sơn và Hoàng Sa, tương ứng với ba cấp bậc là Nhân Vực, Tướng Cấp, Vương Cấp.
Ba khu vực thí luyện này luôn mở cửa cho phép môn sinh đi vào tu luyện. Nói đến độ nguy hiểm, Tây Nguyên và Trường Sơn không lớn. Duy chỉ có Hoàng Sa là được cảnh báo cao nhất, nghe nói đã có không ít môn sinh phải bỏ mạng.
Hoàng Sa vốn là một quần đảo nằm trên biển, nằm trong phạm vi của An Ký Tây đại lục. Nơi đây bốn bề đều là hải thú, bản tính cực kỳ hung hãn, chỉ cần sơ sẩy đôi chút sẽ bị chúng tấn công, vô cùng nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-manh-dai-de/1174744/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.