Tim chua xót, nhưng lại không đau. Trái tim đã dần dần bị vỡ một chút một đến tan nát, làm sao lại có thể đau một lần nữa đây?
Ta thân thủ đẩy hắn ra, lại thấy hắn khó xử hiếm có. Vì thế chỉ có thể ngửa đầu, hít không khí, áp chế nghẹn ngào đang nảy lên.
Hắn dùng ngữ khí yếu ớt như vậy nói lên lời thỉnh cầu, ta há có thể cự tuyệt? Ta làm sao có thể cự tuyệt đây? Cho dù người sớm tối bên cạnh ta là cốt nhục, chỉ là giờ phút này, tầm quan trọng của hắn hơn hẳn Thiển Ly.
Con à, phụ thân thật xin lỗi. Từ đầu đến cuối, có thể chúa tể linh hồn của phụ thân chỉ có một người. Phụ thân yêu ngươi như vậy, nhưng đó chỉ là phát ra từ tình thương huyết thống, mà người quan trọng nhất trong cuộc đời của ta không phải là con. Cho nên ta chỉ có thể nói, chỉ có thể trả lời, hắn dùng thần thái nói với ta, bảo ta như thế nào tiếp tục cứng rắn đi tiếp? Thôi, thôi, lần này Thiển Ly không có việc gì, ta không thể làm hắn khó xử, nhưng mà, không có lần sau, tuyệt đối không có lần sau. Nếu không, ta sẽ không nhịn nữa.
Ta nói được là làm được, đây không phải là uy hiếp, hắn cũng hiểu điều đó. Nhiều năm như vậy, tính tình của ta có chút thu liễm, nhưng bệnh tâm thần điên cuồng chính là vẫn như cũ không thay đổi. Nếu thực sự chọc đến ta, ta cũng không để ý đến hậu quả.
Hắn gật đầu, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-toai/2407916/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.