"Chị học nấu ăn để làm gì?"
Nhan Tịch vừa ngồi trên ghế sofa vừa lau máy ảnh, nhíu mày thật chặt hỏi. Claire vừa mới tắm xong, mặc một bộ pyjama ngồi trên sô pha đối diện với Nhan Tịch, cầm một chiếc khăn nhẹ nhàng lau tóc.
"Gần đây em rất bận."
Luôn luôn là những lời lạnh nhạt, nhưng Nhan Tịch nghe thấy mùi vị khổ sở, mày giãn ra, đặt máy ảnh trên tay sang một bên, Nhan Tịch đứng dậy, đi tới chỗ Claire lau tóc cho cô.
Claire ngẩng đầu, có chút kỳ quái nhìn nàng. Nhan Tịch cười nhẹ, choàng tay qua Claire, ngồi trên đùi cô, nhẹ nhàng lau mái tóc dài thơm tho.
Bị bao quanh bởi mùi quen thuộc, Claire đỏ mặt hơi nghiêng đầu.
"Đã bao lâu rồi, chị còn xấu hổ sao?"
Nhan Tịch cười trêu chọc, Claire nhìn nàng.
Nhan Tịch nói xong, động tác trên tay nhẹ nhàng hơn, nước trên tóc cũng gần như được lau sạch, nàng kéo Claire đến bên cạnh ghế sô pha.
"Nằm xuống."
Claire đột nhiên lấy tay che ngực, cảnh giác nhìn Nhan Tịch.
... Không phải chứ...
Nhan Tịch buồn bực, tại sao nhìn nàng như thể giống như lưu manh vậy?
"Em ấn eo cho chị, không phải luôn nói không thoải mái sao?"
Nhan Tịch giải thích, Claire mím môi nhìn nàng hồi lâu, tựa hồ xác định lời nàng thật hay giả. Nhan Tịch chớp chớp mắt to nhìn Claire vô cùng chân thành.
"Ân...không được lộn xộn."
Claire ban đầu còn hơi lo lắng, nhưng đợi một lúc sau thấy Nhan Tịch không lộn xộn nữa, cô không còn duỗi người nữa, thả lỏng người, nằm trên sô pha.
"Chị chưa từng nấu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423833/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.