Nhan Tịch nhe răng nhìn Tiêu Mạc Ngôn. Claire làm sao có thể coi trọng nàng? Da mặt thật dày a, súng máy cũng không thể xuyên thủng!
Hạ Linh Doanh cười bất lực nhìn RAY và Cherry đã túm lại một đoàn, thực sự hối hận a, sao họ không chèo thuyền lại gần khi Tiêu Mạc Ngôn bị Claire đùa giỡn thành cái dạng gì.
"Chào."
Vài người đang làm ầm ĩ thì có một giọng nữ yếu ớt vang lên qua điện thoại. Nhan Tịch hơi ngạc nhiên nhìn vào điện thoại, xác định mình không gọi nhầm số hỏi:
"Chị có phải là Nhược Lâm không?"
"Là tôi... cô là? A..."
"Ách... Tôi là Nhan Tịch."
Nhan Tịch mặt đỏ bừng, giọng Nhược Lâm rõ ràng là...
"Ngô, có chuyện gì vậy?"
"Tiêu tổng nói tôi làm nhân viên truyền thông với chị."
Nhan Tịch rối rít nói, vị này thật đúng là tàng long ngọa hổ a, nghe điện thoại không dừng một chút sao?
"Ân... làm phóng viên cũng được, ưm... trước hết chúng ta kiểm tra năng lực của cô đã, ah... em đi cùng Tiêu tổng phải không?"
"Đúng vậy, còn có rất nhiều người ở đây."
Nhan Tịch đỏ mặt, giờ nàng càng ngưỡng mộ nửa kia của Nhược Lâm hơn.
"Vậy thì cô viết một số tin tức của Tiêu tổng đi."
Câu cuối cùng cuối cùng cũng lưu loát, Nhan Tịch chưa kịp trả lời thì đối phương đã cúp điện thoại, nàng cầm điện thoại nhìn Tiêu Mạc Ngôn.
"Thế nào, được không?"
Tiêu Mạc Ngôn đắc thắng nhìn Nhan Tịch, không quên nhướng mày liếc Claire. Nhan Tịch nhìn Tiêu Mạc Ngôn đột nhiên cảm thấy cô có chút đáng thương, cô đối xử với cấp dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423825/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.