Claire cảm thấy có gì đó không đúng trong mắt Nhan Tịch, mặt cô càng thêm đỏ, cắn môi vươn tay nhéo eo nàng.
Nhan Tịch hít một hơi, khuôn mặt nàng nhăn lại.
"Lưu manh……"
Claire đỏ mặt nghiêng đầu, Nhan Tịch lúc đầu rất đau, nhìn thấy dáng vẻ khó xử của cô liền bật cười thành tiếng, lưu manh? Đúng là một cái tên hay a!
"Lớn thế này rồi còn ngại sao?"
Nhan Tịch nhếch mép nhẹ nhàng thở vào dái tai của Claire, cố ý trêu chọc cô, Claire run lên, nhanh chóng đẩy nàng ra.
"Nhan Tịch!"
Thanh âm của Claire có chút run rẩy, trong đôi mắt xanh nhạt có một tia căm tức. Nhan Tịch nhìn Claire như vậy liền ngồi thẳng ho khan, dựa vào tay cô, không dám lộn xộn nữa. Cảm giác không chạm đất bằng hai bàn chân thực sự rất tệ, trong trường hợp khiến Claire phát cáu, một cước cho nàng ngã xuống sẽ rất xấu hổ.
Cherry ngồi trên ngựa, nhìn Nhan Tịch đang cười hạnh phúc ôm Claire, thở dài, kéo dây cương mà không lên tiếng.
RAY nhìn Cherry, nhíu mày tự hỏi, đó có phải là mối tình tay ba? Đầu của RAY luôn khác với người thường, khi cô nghĩ LARA thích Nhan Tịch, cô dường như nhìn thấy đầu Claire có quả anh đào lớn, thật thời trang a!
"Cậu cười cái gì?"
Cherry nhìn khuôn mặt tươi cười của RAY, không vui hỏi, RAY vội vàng lắc đầu, ho khan rồi chuyển chủ đề.
"Thích mà vì cái gì không tranh giành?"
Cherry nghe vậy sắc mặt có chút không tốt, trong lòng tràn ra đau đớn.
Một số thứ không thể có được bằng cách tranh giành. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423823/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.