Edit: Pi
Beta: Gờ
~~~~~
Nhan Tịch cưỡi con lừa nhỏ đi theo Claire, thỉnh thoảng trò chuyện với Claire, cảm thấy cô không hứng thú trả lời mình, vẻ mặt lạnh như băng, trong lòng bắt đầu gõ trống.
Chuyện này là sao?
Nhan Tịch lén nhìn Claire, vẻ mặt không có biểu lộ gì, ánh mắt cũng lạnh băng, uây... thật ra thì nàng đã cảm giác được không bình thường, lúc ở trường ngựa Nhan Tịch đưa tay muốn Claire kéo nàng lên, lãng mạn cùng cưỡi một con ngựa đi khắp đồng cỏ, nhưng người ta lại không thèm để ý đến nàng, nghênh ngang đi mất. Nhan Tịch nghĩ lại, không đúng, lúc trên máy bay vẫn còn rất tốt mà, còn vuốt ve váy quyến rũ nàng, sao ra khỏi máy bay đã thay đổi, rốt cuộc nàng đắc tội cô khi nào?
Chị gái đi theo sau lưng nhìn Nhan Tịch và Claire, chút buồn cười, Nhan Tịch cưỡi lừa vốn đã thấp hơn, giờ nàng còn lộ ra dáng vẻ nịnh nọt, còn Claire ngồi trên ngựa cao, vui vẻ sẽ nói mấy câu, không vui thì nhìn cũng không nhìn một cái, cực kỳ cao ngạo. Cảm giác như hình ảnh hoàng hậu và thái giám ngày xưa, cúi đầu khom lưng..
"Claire, chị coi kìa, đàn chim bên kia thật đẹp! "
"..."
"Claire, nhìn coi, sóc đó! "
"...."
"Claire, nhìn này, nhanh lên, nai rừng! "
"...im lặng. "
Claire có chút không chịu nổi Nhan Tịch, liếc mắt. Nhan Tịch ngẩn người, miệng còn chưa kịp khép lại, ngửa đầu nhìn cô, vẻ mặt ấm ức.
"Rốt cuộc là chuyện gì? Sao hôm nay chị khó khăn với người ta vậy..."
Claire nghe được Nhan Tịch nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423820/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.