Edit: Pi
Beta: Gờ
~~~~~
Từ sau ngày Nhan Tịch rời nhà Claire, hai người bắt đầu chiến tranh lạnh.
Nhan Tịch vẫn còn do dự rốt cuộc có nên đi Thượng Hải không, nàng sợ, sợ cái giá của lần rời đi này là phải chia tay Claire, nàng đã phải khó khăn thế nào mới có thể giữ lấy tình yêu này sao có thể buông tay như vậy, hơn nữa tất cả những gì nàng làm cũng chỉ vì muốn cuộc sống mình và Claire sau này có thể bớt khó khăn hơn, nương tựa lẫn nhau chứ không phải luôn là kẻ yếu đuối để cô ấy phải chăm sóc. Nếu Claire không có ở đây, tất cả những gì nàng đều không có ý nghĩa.
Mẹ Nhan có chút không hiểu Nhan Tịch, ở Thượng Hải hết lần này đến lần khác điện về thúc giục Nhan Tịch, nhưng nàng luôn ậm ừ đối phó, không biết lòng đang nghĩ gì. Mẹ Nhan mơ hồ đoán ra nguyên nhân có thể khiến Nhan Tịch không muốn rời đi, nhưng những câu hỏi kia luôn giữ trong lòng không dám hỏi Nhan Tịch, theo quan điểm của bà, chuyện này quá hoang đường.
Một tuần chiến tranh lạnh, Nhan Tịch không chịu được nữa. Sau khi tan ca, nàng không về nhà ngay, mà núp ở bãi đậu xe, chờ Claire.
Sáu giờ tan tầm, mãi đến tám giờ Nhan Tịch mới thấy Claire bước vào bãi đậu xe, bước chân rất chậm, không giống dáng vẻ ngẩng cao đầu bước đi ngày thường, thậm chí còn hơi cúi đầu, vẻ mặt đầy mỏi mệt. Nhan Tịch có chút đau lòng, từ sau xe chui ra, nghênh đón.
"Claire--"
Nhan Tịch gọi, Claire dừng bước một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423808/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.