Edit: Pi
Beta: Gờ
~~~~~
"Thật hả? "
Nhan Tịch hoài nghi nhìn Tiêu Mạc Ngôn, dù rất hợp lý, nhưng có câu nói 'lòng hại người không thể có, lòng phòng người không thể không', huống chi là người như Tiêu Mạc Ngôn.
"Ánh mắt nhóc bây giờ là sao? Nếu không phải hôm nay chung một chiến tuyến, còn lâu tôi mới nói cho em biết. "
Tiêu Mạc Ngôn nhìn Nhan Tịch khinh thường, cái này là gì? 'Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử'!
"Nhưng làm sao mới dụ được..."
Nhan Tịch đỏ mặt, nàng không có kinh nghiệm, hơn nữa vừa thấy khuôn mặt lạnh lùng của Claire, nàng không dám làm bất cứ thứ gì.
"Cái này cũng không biết? "
Tiêu Mạc Ngôn hết ý kiến, tính Claire lãnh đạm thì thôi đi, Nhan Tịch lại là kẻ thiếu năng lực, không hiểu họ quen nhau kiểu gì? Thật không có tình thú.
"Tối, hai người ngủ chung một giường hả? "
Tiêu Mạc Ngôn hỏi, thầm nghĩ, chắc họ không đến nỗi ngay cả ngủ chung một giường cũng không.
"Chị hỏi làm gì? "
Nhìn mặt Nhan Tịch không thể đỏ hơn, Tiêu Mạc Ngôn thở dài.
"Nhóc hai mươi bốn rồi ha? "
"Hỏi làm gì? "
Nhan Tịch cảnh giác, Tiêu Mạc Ngôn lắc đầu.
"Hai mươi bốn tuổi là lúc con người ta năng động nhất, mạnh mẽ nhất, nhóc coi lại bản thân mình đã làm được những gì? Còn Claire, tôi thật hết ý kiến với hai người. "
"Đừng nói nhiều chuyện ngoài lề vậy, em biết chị nhiều kinh nghiệm, chủ tịch Tiêu, giúp em nha. "
Lần này Nhan Tịch thành khẩn, cũng hết cách, nàng không thể nhắm mắt bước bừa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423796/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.