Edit: Nhóc Pi
Beta: Gờ
~~~~~
Cả đêm Nhan Tịch ngủ không ngon, trời còn chưa sáng đã tỉnh dậy. Nàng len lén liếc Lâm Nhược Nhiên đang đưa lưng về phía mình ngủ, rón rén rời giường, thay đồ.
"Em đi đâu đó? "
Vừa mặc xong áo khoác ngoài, Nhan Tịch đã bị tiếng nói biếng nhác của Lâm Nhược Nhiên từ sau lưng dọa sợ, nàng rùng mình, quay đầu lại nhìn Lâm Nhược Nhiên, hơi ngây người.
"Nhiên Nhiên, không ngủ được hả? "
Đôi mắt Lâm Nhược Nhiên sưng lên hệt như quả đào, cô cúi đầu xuống che giấu sắc mặt không được tốt và da cũng trắng bệch hơi khô nứt của mình, tránh tầm mắt Nhan Tịch, nói nhỏ:
"Không sao, chắc do uống trà nhiều quá thôi. "
"Ồ, vậy chị ngủ thêm chút nữa đi. "
Nhan Tịch không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lâm Nhược Nhiên, kéo phéc-mơ-tuya áo lên. Lâm Nhược Nhiên nhìn chằm chằm nàng hồi lâu rồi thở dài, đứng dậy, đi rửa mặt.
"Để tôi đưa em đi. "
"Nhiên Nhiên ——"
Nhan Tịch ngừng tay một chút, hơi ngập ngừng, ngẩn đầu nhìn cô. Lâm Nhược Nhiên dừng bước, tựa vào vách tường lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào mắt Nhan Tịch, nói:
"Tôi biết em muốn đi đưa Claire, nhưng giờ này bên ngoài khó bắt taxi lắm. "
Lâm Nhược Nhiên vẫn nhìn chằm chằm Nhan Tịch, đến khi thấy nàng cúi đầu mới mím môi, quay người đi vào phòng tắm.
Dòng nước lạnh buốt chạm vào đôi mắt sưng húp, khô khốc, có chút đau. Lâm Nhược Nhiên ngước lên, nhìn chính mình trong gương với sắc mặt xanh xao, khô ráp, người chẳng ra người, quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-nguyet/1423770/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.