🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi đã để ý tới cậu ấy ngày từ những ngày đầu tiên tôi bước chân vào lớp.

Tôi thích nhìn cái cách cậu ấy độc thoại với một thứ gì đó, như một con gấu nhỏ, một sợi dây chuyền và một bức ảnh chụp chung với mẹ cậu ấy.

Tôi thích cái cách mà cậu ấy cặm cụi tô vẽ cho những bức tranh của mình, thực sự trông chúng rất đẹp và có hồn.

Tôi thích cử chỉ cậu đưa chiếc khăn giấy cho bác lao công sau những ngày lao động mệt nhọc, hay đưa một chiếc bánh mì-bữa sáng của cậu ấy cho một người hành khất nghèo đói, xa lạ khi cậu ấy nhìn thấy ông ta trên đường đi tới trường.

Rồi tôi cũng ghét những hành động mà đám con trai trong lớp tôi bắt nạt, trêu chọc, giằng lấy những bức tranh mà cậu ấy vẽ. Những lúc đó, tôi ước chi mình có thêm một chút sự can đảm để đứng lên bênh vực cho cậu ấy, nhưng rối cuộc tôi cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài cái việc làm hèn nhát nhất trong cuộc đời mình, đó là đứng núp ở một góc khuất nào đó, như một thằng hèn, một thằng nhát gan…Rồi sau đó lại lặng lẽo đi theo cậu!

Cái hôm mà tôi tơi thung lũng Lưu Ly để đem trả cậu những bức tranh bị cướp từ đám con trai. Khi ấy tôi ngĩ rằng: Lưu Ly sẽ vui, rất vui, sẽ thôi không khíc nữa, sẽ lại mỉm cười, thậm chí sẽ trò chuyện với tôi và cảm ơn tôi nữa. Tôi đã nghĩ như thế.

Nhưng lúc đó, cậu ấy không những không cảm ơn tôi, không cười và càng khóc thêm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-ly-mong-manh/929936/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.