“Trường được xây dựng mười năm…” Snape lặp lại lời của Rowena, “Tôi nghĩ, chúng ta cần phải tự giới thiệu về mình một chút.”
Trường được xây dựng mười năm và được xây dựng ngàn năm chính là một thời gian vô cùng cách xa.
Ngàn năm trước… ngàn năm trước!
Ôi Merlin ơi! Anh lại đi tới ngàn năm trước!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao sau khi bị sức mạnh kia làm hôn mê thì vừa tỉnh lại tất cả mọi thứ đều thay đổi rồi? Rowena nhíu nhíu mày, cô xem ba bạn tốt của mình, nhóm bạn tốt gật gật đầu rồi cô mới ý bảo Snape tiếp tục.
“Tôi và trò ấy,” Anh chỉ Harry, người sau vốn đang ló đầu tìm hiểu lại vì anh nhìn chăm chú rụt trở về, “Vì một sự cố nên tới đây, chúng tôi tới từ thế giới một ngàn năm sau.”
Nghe vậy, bốn người trước mặt anh nhíu mày.
“Ngàn năm sau?” Salazar khẽ hỏi.
“Ừm, Harry Potter chạy tới Rừng Cấm,” Anh nói, “Chờ đến khi tôi đuổi theo thì không biết trò ấy đã khởi động cái thứ gì đó trong Rừng Cấm, một pháp lực mạnh mẽ hút chúng tôi vào trong, rồi chúng tôi liền mất đi ý thức.” Snape chậm rãi mà muốn biểu đạt rõ ý tứ của mình, may mắn trước kia anh học tiếng Anh đủ để nói xong cuộc nói chuyện này, cho dù anh nói gian nan mà nghe cũng khổ sở.
“Rừng Cấm không phải là một nơi an toàn gì, nhóc này thật sự là nghịch ngợm.” Helga nhìn Harry vẫn đi theo Salazar bám lấy quần áo anh không tha, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-ngan-nam/2039445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.