Dù Godric lo lắng Severus sẽ phản ứng thế nào, nhưng khi nhìn thấy Hogwarts không lâu sau liền khôi phục hòa bình và không có ai quấn Salazar, áy náy nho nhỏ trong lòng Godric liền bị vứt đi.
Chỉ là khổ bọn nhỏ, mấy ngày nay họ lại được kiến thức khí lạnh Snape tỏa ra là không có cực hạn, người đi ngang qua anh đã cảm giác được không khí quanh mình giảm đi vài độ. Có đôi khi, thậm chí họ cảm thấy, có lẽ Harry đùa dai còn hơn bị khí lạnh ấy chứ?
Nhưng gần đây Harry ngay cả bóng người cũng không biết đi nơi nào.
Đương nhiên họ không biết rồi, vì ngoài lên lớp thì mọi thời gian Harry đều chạy tới bên Snape. Không phải giúp Snape làm độc dược thì chính là quấn anh cùng điều chế.
Đương nhiên, người nào đó rất hưởng thụ cuộc sống như thế, dù sao Harry dính bên cạnh mình không có gì không tốt, nhưng nghĩ đến đây là kết quả do ai đó tính kế, dù Snape mở cờ nhưng cũng không thể biểu lộ ra.
Vì thế, bọn nhỏ Hogwarts thực bất đắc dĩ mà thể nghiệm mùa đông trước tiên.
Mấy ngày nay vui vẻ nhất đại khái là Harry, chẳng những có thể luôn luôn ở cạnh Snape mà còn có thể được Snape dạy dỗ – trước kia thầy ấy cũng dạy dỗ cậu, nhưng cậu không nghe lọt mà chỉ quan sát phản ứng của thầy ấy có được hay không vậy – cho nên mấy ngày nay Harry rất vui vẻ.
Nhưng ‘cuộc sống này’ của Harry không duy trì được bao lâu, chờ khi cậu kịp phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-ngan-nam/2039385/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.