Rồi cô nghe giọng trầm thấp mà khàn khàn của người đàn ông khẽ khàng vanglên bên tai, 'Y Y, ngày mai...anh cùng em đến bệnh viện, đứa con này anh không cần!'
Thân thể của cô gái chợt run bắn lên, đôi mắt vốnđang nhắm nghiền chợt mở to, vòng tay người đàn ông đang ôm cô gái càngthêm siết chặt, chừng như muốn đem cô khảm vào trong chính cơ thể mình,lại chừng như muốn dùng cách đó để trấn an cô, không để cô run rẩy nữa.
Cô gái chậm rãi xoay người lại, đôi mắt đen láy tràn đầy vẻ nghi hoặc trên gương mặt tái nhợt đăm đắm nhìn người đàn ông, người đàn ông này thèmmuốn có một đứa con gái đến nhường nào cô làm sao không biết được, vậymà bây giờ lại muốn bỏ đứa nhỏ đi sao? Hay là bởi vì... đã có ngườinguyện ý sinh con gái cho anh rồi?
Nhìn thấy gương mặt tái nhợtcủa cô gái đang hướng về mình, nhìn thấy vẻ nghi hoặc trong đôi mắt đenláy đang đăm đắm nhìn mình, Lãnh Nghị cố làm ra vẻ thoải mái, mỉm cườinói: 'Anh nghĩ kỹ rồi... đúng là anh rất muốn có con gái nhưng anh càngmuốn nhìn thấy em vui vẻ hơn, càng muốn có được tình yêu của em hơn...Anh muốn chúng ta trở lại những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc, vợ chồngcon cái yêu thương nhau như trước đây...'
Nước mắt không sao kềmchế được nhẹ lăn trên đôi gò má mịn màng của Lâm Y, cô cố nén không chotiếng nức nở bật ra dù đáy lòng không ngừng gào thét: Lãnh Nghị, em cũng muốn chúng ta trở lại cuộc sống vui vẻ hạnh phúc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185866/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.