Lâm Y vội đứng dậy đi về phía hắn kéo hắn ngồi xuống bên cạnh mình rồi chủđộng giới thiệu, 'Đây là ông xã tôi Lãnh Nghị... Nghị, đây là Lý tổng,đây là bạn thân của Lý tổng, họ Triệu, họ Trương, họ Ngô... Họ ngưỡng mộ anh đã lâu, rất muốn làm quen với anh!'
'Lãnh tổng, tôi là LýLan, lần trước trong buổi tiệc từ thiện của thành phố H chúng ta đã gặpmặt!' Đôi mắt lúng liếng của Lý Lan thoáng qua một ý cười, chủ động đứng dậy, tay nâng ly rượu ẻo lả đi về phía chiếc ghế trống bên phải củaLãnh Nghị ngồi xuống, thuận tiện cầm lấy chai rượu trên bàn rót một lyđầy rồi đẩy đến trước mặt Lãnh Nghị, mặt Lãnh Nghị vẫn không chút biểucảm nào, chỉ thờ ơ đón lấy. Lý Lan lại nở một nụ cười mê hồn, tay nângly rượu về phía hắn, 'Anh không nhớ tôi nhưng tôi lại nhớ anh rất rõ!Nào, tôi kính anh một ly!'
Lãnh Nghị lúc này mới khách sáo mỉm cười, cụng ly với Lý Lan rồi nâng ly lên uống cạn...
'Tửu lượng của Lãnh tổng thật tốt!' Bàn tay nhỏ nhắn của Lý Lan như cố ý như vô tình đáp lên vai Lãnh Nghị, nháy mắt với hắn, miệng không quên lêntiếng tán dương, đôi mắt sắc bén của Lãnh Nghị lóe lên rồi vụt tắt nhưkhông có gì, lặng im không nói.
'Lãnh tổng, tôi cũng kính anh một ly!' Ly rượu còn chưa kịp đặt xuống thì giọng nói kiều mị của người họTrương đã vang lên, sau đó cô ta cũng đứng dậy đi đến bên cạnh LãnhNghị, thuận tiện kéo một chiếc ghế khác nhét vào giữa Lãnh Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185823/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.