Ở bên này, công ty thiết kế Tiểu Họa Nhi của Lâm Ycũng coi như đã hoàntất phần thiết kế nội thất và trang trí, lúc này cô đang đi vòng vòngquanh công ty mới rộng rãi của mình, tay lần sờ những chiếc bàn, chiếcghế mới, cô đi lần lượt từng phòng một, cuối cùng dừng chân ở văn phòngcủa mình...
Công việc tiếp theo chính là tuyển nhân viên, đặt rađiều lệ công ty sau đó là có thể bắt đầu sự nghiệp của mình rồi... MắtLâm Y rơi trên cánh cửa phòng còn trống trơn, ừm, trên đây nên để tên là gì đây? Phòng tổng giám đốc? Phòng tổng giám đốc? Phòng quản lý? Lầnđầu được làm chủ, trong lòng cô không khỏi có chút thiếu tự tin...
Ừm, vẫn là về bàn với Lãnh Nghị tốt hơn! Vừa nghĩ đến người đàn ông caongất anh tuấn, đùa bỡn thủ đoạn trên thương trường như trò chơi trongtay, lòng tự tin của Lâm Y tăng lên không ít, đôi mắt đen láy của côchợt sáng lên, rốt cuộc bước ra khỏi văn phòng của mình, lên xe chạythẳng về tòa nhà LS quốc tế...
Trong tiếng chào cung kính "Lãnhphu nhân" của các nhân viên, Lâm Y rất nhanh đã đến tầng 22 của tòa nhà, đi thẳng về phía phòng tổng giám đốc nhưng Lãnh Nghị đang họp, Lâm Ychỉ đành ngồi một mình trong văn phòng chờ chồng mình.
Căn phòngtổng giám đốc rộng rãi, đơn giản nhưng không kém phần xa hoa thật antĩnh, tất cả sự bố trí đều không khác gì mấy so với trước đây, trong văn phòng chiếc bàn làm việc rộng rãi vẫn là như thế gây ấn tượng, như thếquen thuộc.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185774/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.