Lúc này trong văn phòng tổng giám đốc đặt ở tầng cao nhất của tòa nhà tổngbộ LS quốc tế ở Paris, Lãnh Thành và Lãnh Tuấn đang ngồi đối diện nhau,chỉ cách nhau một chiếc bàn làm việc, sau lưng Lãnh Thành là luật sư của ông, Bob, sau đó nữa là mấy người đàn ông cao lớn, trên tay cầm súng,họng súng trên tay bọn họ toàn bộ đều đang hướng trên người Lãnh Tuấn.
Mày Lãnh Tuấn chau chặt, ông nhìn Lãnh Thành đối diện mình, trong mắt trànđầy đau xót, giọng nói cũng không giấu được sự ũ rũ, thê lương: 'LãnhThành, Nghị nhi là do chú bày mưu hãm hại sao?'
Đôi mắt LãnhThành lóe lên một ý cười lạnh sau chiếc kính trắng, 'Anh, thực xin lỗi,tôi không thể không làm vậy, Nghị nhi là người thừa kế được chỉ định của LS quốc tế, nó không chết, tôi không có cách nào thuyết phục ban giámđốc để tôi tiếp nhận công ty lớn như vậy...'
Mắt Lãnh Tuấn tốihẳn lại, ông phẫn nộ gầm lên: 'Lãnh Thành, nhà họ Lãnh chúng tôi đối với chú không tệ, sao chú lại có thể ra tay ác độc như thế với Nghị nhichứ?'
Đối với sự phẫn nộ của Lãnh Tuấn, Lãnh Thành chỉ cười thảnnhiên, giọng có chút cảm thán, 'Anh, mạng của Nghị nhi cũng lớn lắm rồi! Anh xem, tôi đợi bấy nhiêu năm --- vì để mọi người không nghi ngờ gìtôi, vì có thể không lộ chút dấu vết nào, vì để có thể danh chính ngônthuận tiếp nhận LS quốc tế... anh có biết tôi vất vả thế nào không?'
Lãnh Tuấn căm giận nhìn Lãnh Thành, lạnh giọng hỏi: 'Trong bấy nhiêu năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185737/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.