Cửa xe mở ra, người xuống xe trước là Linh Nhi, sau đó là Lâm Y, cô vừaliếc mắt đã thấy Từ Nhất Hạo đứng bên cạnh xe, đôi mắt đen láy hơi lóesáng, cô mỉm cười, nhẹ giọng gọi: 'Ba...'
'Y Y...' Trong mắt TừNhất Hạo tràn đầy tình thương của cha, ông khoác vai con gái cùng đi vào trong nhà hàng, 'Ba dẫn con đi ăn cơm trước...'
Trong một gianphòng bao xa hoa ở lầu hai, rất nhiều vị lãnh đạo cao cấp và tinh anhcủa các ngành kinh tế của thành phố G đều đã tề tựu, thấy Từ Nhất Hạokhoác vai Lâm Y xuất hiện ở cửa, tất cả ánh mắt của mọi người có mặttrong phòng bao đều hướng về phía Lâm Y, không khí trong phòng nhất thời im lặng như tờ. Từ Nhất Hạo mỉm cười đi vào nhìn mọi người giới thiệu:'Các vị, đây là con gái cưng của tôi Y Y...'
'Xin chào mọingười!' Lâm Y khẽ gật đầu chào tất cả mọi người trên bàn ăn, khóe môi lộ ra một ý cười yếu ớt, nụ cười khiến gương mặt thanh thuần tươi mát củacô thêm một phần thanh tao thoát tục như tiên nữ vừa hạ phàm, lại nhưmột đóa tuyết liên đột nhiên nở rộ giữa sông băng.
'Khụ khụ, thịtrưởng Từ...', ngồi ở vị trí trung tâm, đôi mắt sắc bén mang theo chútngạo khí của Lý Mặc lóe sáng, khóe môi ý cười càng sâu, mắt nhìn chằmchằm Lâm Y đang đứng bên cạnh Từ Nhất Hạo, cố ý làm ra vẻ kinh ngạc,'... tôi thế nào lại không biết ngài có một cô con gái xinh đẹp thếnày?'
Trên bàn ăn mọi người lập tức bật ra tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185707/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.