'Tiểu Lâm, cô trông chừng Hạ tiểu thư, tôi đi vào nhà lấy ít thuốc sát trùngvà băng gạc qua đây!' Lữ Thần nói rồi xoay người vội vã chạy ra khỏiphòng gym, bởi vì châm Tịch Họa không tốt, Lữ Thần sợ cô có chuyện gìngoài ý muốn nên luôn chuẩn bị sẵn một hòm thuốc, bên trong có một sốthuốc Tịch Họa thường dùng, ngoài ra còn có một số loại thuốc thôngthường và mấy lọ thuốc sát trùng, băng gạc linh tinh để trị vết thươngngoài da.
Đi xuyên qua một hành lang dài, đi qua phòng khách rồirẽ về hướng phòng của Tịch Họa, Lữ Thần đẩy cửa bước vào, hắn khuỵu chân xuống, thành thạo mở ra ngăn tủ đầu giường lấy trong đó ra một hòmthuốc, từ trong đủ loại thuốc chọn ra một chai thuốc sát trùng, một cuộn băng gạc sau đó đặt hòm thuốc trở lại trong tủ.
Nhưng khi vừakhom xuống định đặt hòm thuốc trở lại thì nhìn thấy trong một góc tủ,nơi rất khó thấy còn có hai lọ thuốc khác, sóng mắt Lữ Thần thoáng xaođộng, Tịch Họa sao lại còn thuốc gì mà không cho vào trong hòm thuốcchứ?
Lữ Thần vươn tay nhặt lấy hai lọ thuốc kia, ngoài nhãn ghitoàn tiếng Anh, hắn vừa định đặt trở lại hòm thuốc thì chợt một chữtiếng Anh quen thuộc đập vào mắt, với sự nhạy cảm từ nghề nghiệp, mắt Lữ Thần trong nháy mắt đông cứng lại, hắn mím môi, tỉ mỉ đọc những dòngchữ thuyết minh trên nhãn rồi sự kinh sợ lập tức tràn trong đáy mắt, LữThần vội cầm lọ thuốc còn lại lên đọc hết phần thuyết minh....
Chậm rãi buông lọ thuốc xuống, Lữ Thần đắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185655/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.