Chương trước
Chương sau
'Tiểu Lâm, cô trông chừng Hạ tiểu thư, tôi đi vào nhà lấy ít thuốc sát trùngvà băng gạc qua đây!' Lữ Thần nói rồi xoay người vội vã chạy ra khỏiphòng gym, bởi vì châm Tịch Họa không tốt, Lữ Thần sợ cô có chuyện gìngoài ý muốn nên luôn chuẩn bị sẵn một hòm thuốc, bên trong có một sốthuốc Tịch Họa thường dùng, ngoài ra còn có một số loại thuốc thôngthường và mấy lọ thuốc sát trùng, băng gạc linh tinh để trị vết thươngngoài da.

Đi xuyên qua một hành lang dài, đi qua phòng khách rồirẽ về hướng phòng của Tịch Họa, Lữ Thần đẩy cửa bước vào, hắn khuỵu chân xuống, thành thạo mở ra ngăn tủ đầu giường lấy trong đó ra một hòmthuốc, từ trong đủ loại thuốc chọn ra một chai thuốc sát trùng, một cuộn băng gạc sau đó đặt hòm thuốc trở lại trong tủ.

Nhưng khi vừakhom xuống định đặt hòm thuốc trở lại thì nhìn thấy trong một góc tủ,nơi rất khó thấy còn có hai lọ thuốc khác, sóng mắt Lữ Thần thoáng xaođộng, Tịch Họa sao lại còn thuốc gì mà không cho vào trong hòm thuốcchứ?

Lữ Thần vươn tay nhặt lấy hai lọ thuốc kia, ngoài nhãn ghitoàn tiếng Anh, hắn vừa định đặt trở lại hòm thuốc thì chợt một chữtiếng Anh quen thuộc đập vào mắt, với sự nhạy cảm từ nghề nghiệp, mắt Lữ Thần trong nháy mắt đông cứng lại, hắn mím môi, tỉ mỉ đọc những dòngchữ thuyết minh trên nhãn rồi sự kinh sợ lập tức tràn trong đáy mắt, LữThần vội cầm lọ thuốc còn lại lên đọc hết phần thuyết minh....

Chậm rãi buông lọ thuốc xuống, Lữ Thần đắm chìm trong suy tư, hai lọ thuốcnày Tịch Họa làm sao mà có? Dùng vào mục đích gì chứ? Có lẽ người thường không biết được tác dụng của loại thuốc đó nhưng Lữ Thần là bác sĩ, hắn đương nhiên hiểu biết dược tính của loại thuốc này, và hậu quả khi sửdụng nó trong thời gian dài...

Trong đầu Lữ Thần chợt hiện ratình cảm hôm đó hắn đến, thấy Lâm Y cầm một ly sữa trên tay cười nói với hắn, "Ai có thể cưới được Tịch Họa thật sự rất có phúc; anh xem, ly sữa này là Tịch Họa rót cho em, cô ấy còn dạy em đan áo len, nghe nói nấuăn cũng rất ngon nữa!". Tim Lữ Thần chợt đập lỡ một nhịp, hắn cắn môi,nhẹ nhàng đặt hai lọ thuốc vào chỗ cũ, lại đặt hòm thuốc vào sau đó mớicầm lấy lọ thuốc sát trùng và băng gạc bước ra ngoài.

Sau khi LữThần giúp Tịch Họa xử lý vết thương thì đẩy cô về phòng, Tịch Họa quaylại nhìn Lữ Thần, nhàn nhạt nói, 'Lữ Thần, anh về trước đi, em muốn nhờmá Trương giúp em tắm!'

'Được!' Lữ Thần nhìn Tịch Họa, ánh mắtthâm thúy, hắn mỉm cười buông xe lăn ra, nhẹ giọng nói, 'Tịch Họa, em... còn chỗ nào thấy không khỏe không?'

Đôi mắt to tròn của TịchHọa lóe lên, cô qay sang Lữ Thần, thấy nụ cười trên môi hắn thì nghihoặc hỏi: 'Em không có chỗ nào không khỏe cả ... Anh, sao anh lại hỏivậy?'

'Ồ...' Lữ Thần vẫn ôn hòa cười, 'Anh ... sợ sau khi em té ngã có chỗ nào không khỏe... Ân, nếu như có thì em cứ nói với anh!'

'Ân, có em sẽ nói!' Tịch Họa lúc này mới nhợt nhạt cười, Lữ Thần nhẹ gật đầu, xoay người rời đi...

Lúc Lữ Thần rời đi, hắn mở cửa xe ngồi vào nhưng không nổ máy, hai tay ômlấy vô lăng chau mày, mắt nhìn mông lung ra ngoài, trầm tư hồi lâu mớilấy điện thoại ra, ấn phím.

Lát sau đầu bên kia truyền đến giọngnói có chút ngạc nhiên của Lâm Y, 'Lữ Thần, anh tìm em sao?' Lâm Y nhớtrước giờ Lữ Thần chỉ tìm Lãnh Nghị, cho dù là chuyện có liên quan đếncô thì anh ta cũng chỉ gọi điện thoại cho Lãnh Nghị thôi, sao bây giờlại gọi cho cô? Điều này khiến Lâm Y có chút ngạc nhiên.

'Ân,phải đó!', ngồi sau tay lái Lữ Thần cười nói, 'Lâm Y, cũng lâu rồi, emnên đi khám thai đi... Ừm, ngày mai đi, em đến bệnh viện của anh, anhnhờ người khám cho em, được không?'

'Ồ, được!' Lâm Y mím môi, cóchút ngượng ngùng cười, 'Thật ngại quá, em đọc sách thấy nói một thángkhám thai một lần...' Lâm Y nhớ lần trước cô đi khám thai đến giờ vẫnchưa đến một tháng.

'Đúng là khám thai thông thường thì một tháng một lần', sóng mắt Lữ Thần thoáng xao động, hắn trầm tư tìm cách giảithích, 'Nhưng lần này anh định làm kiểm tra sức khỏe toàn diện cho em,bao gồm cả thử máu ... ừm, để đảm bảo cục cưng khỏe mạnh ...'

'Vậy sao?' Sự khỏe mạnh của cục cưng đúng là rất quan trọng, Lâm Y nghe vậy mỉm cười, 'Vậy được, sáng mai em đến...'

'Ừ', Lữ Thần lại cắn môi, rốt cuộc bồi thêm một câu, 'Đúng rồi, từ giờ chođến sáng mai đi kiểm tra, em tạm thời đừng uống sữa...'

'Khônguống sữa?' Lâm Y sửng sốt hỏi lại, có loại kiểm tra gì mà không đượcuống sữa nữa sao? Cô không nén được tò mò hỏi, 'Lữ Thần, vì sao khôngthể uống sữa chứ?'

'Sữa ảnh hưởng đến một số chỉ số của cơ thể...' Lữ Thần hàm hồ trả lời.

'Ồ...' Lâm Y như hiểu như không.

Tối hôm đó, Lãnh Nghị vì công vụ nên khi trở về nhà thì đã là tối muộn, hắn xuống xe bước vào nhà thì thấy quản gia vẫn đứng ở cửa chờ, bên cạnhquản gia là một người khác vẫn chờ hắn về mỗi ngày --- Tịch Họa, cô vẫnváy dài tóc dài ngồi trên xe lăn, đôi mắt to tròn nhìn hắn mỉm cười, chỉ là hôm nay trên trán cô có thêm một miếng băng gạc.

Bước chânLãnh Nghị hơi khựng lại, mày hơi nhíu lại sau đó vẫn tiếp tục bước vào,thấy Lãnh Nghị đi đến gần, quản gia khom người, nhẹ giọng chào: 'Thiếugia!', Lãnh Nghị nhìn ông gật đầu, bước đến trước xe của Tịch Họa thìdừng lại, cúi xuống nhìn miếng băng gạc trên trán cô.

'Nghị...' Giọng Tịch Họa ôn nhu, ngọt ngào, thân thiết.

'Trán em sao vậy?' Lãnh Nghị nhẹ giọng hỏi.

'Không sao', đáy mắt Tịch Họa tràn đầy ý cười, '... hôm nay lúc em làm vật lý trị liệu không cẩn thận bị té ngã thôi.'

Lãnh Nghị được, giọng nói vẫn nhẹ nhàng, 'Lần sau nhớ cẩn thận một chút...'Hắn vừa nói vừa giúp đẩy xe lăn của cô vào trong, đi đến phòng khách mới giao lại cho má Trương còn mình thì vòng đến trước mặt cô, cúi xuốngnhìn cô, 'Tịch Họa, lần sau không cần đợi anh, ngủ sớm một chút, biếtkhông?'

Tịch Họa ngước lên nhìn gương mặt làm cho cô si mê kia,nhè nhẹ gật đầu; Lãnh Nghị lúc này mới mỉm cười, nhẹ vuốt tóc cô, 'Ngủngon!'

'Ngủ ngon!' Tịch Họa thì thào, ánh mắt vẫn đuổi theo bóngdáng cao ngất của hắn mãi cho đến khi bóng hắn khuất nơi đầu cầu thang.

Phòng ngủ trên lầu đã tắt đèn, Lâm Y đang nằm trên giường nhưng đôi mắt vẫnmở to, cô đang nghĩ tới chuyện gặp lại Cao Lăng sáng nay...

Ngoài hành lang vang lên những tiếng bước chân nhẹ nhàng, dù tấm thảm dày đãchặn phần lớn tiếng chân nhưng Lâm Y vẫn tinh tường nhận ra đó là tiếngchân của Lãnh Nghị, khóe môi cô nhẹ câu lên một nụ cười, khi cửa phòngngủ bị đẩy ra, Lâm Y khẽ khàng nhắm mắt lại.

Trong bóng tối, Lãnh Nghị lờ mờ nhìn thấy bóng nhỏ của cô gái trên giường, khóe môi hắn nhẹcâu lên, rón rén đi đến bên giường, như thường lệ, ngồi nhìn cô gái mộtlúc rồi cúi xuống hôn nhẹ lên má cô mới lại rón rén đi đến bên tủ quầnáo, lấy quần áo ngủ để thay...

Tắm xong bước ra, người đàn ônglại đi đến bên giường, một góc chăn nằm xuống bên cạnh cô gái sau đó nhẹ nhàng nhấc đầu cô gái gối lên khuỷu tay mình.

Vừa mới đặt đầu cô xuống thì cô gái đã chủ động vòng tay qua cổ hắn, giọng nói mang ý cười của người đàn ông vang lên trong bóng tối, 'Ừm, em còn chưa ngủ sao?Thì ra là giả vờ ngủ!', rồi cánh tay hắn siết lại, ôm chặt cô gái vàolòng như muốn dung nhập cô vào cơ thể mình.

'Haizz, anh nhẹ chút, đừng đụng đến cục cưng!' Cô gái vội nhắc nhở.

'Nói anh nghe xem vì sao còn chưa ngủ? Có phải là nhở anh không?' Người đàn ông hơi nới tay ra, nhẹ đặt môi lên trán cô gái.

'Được được được, em nhớ anh!' Cô gái tỏ vẻ bất đắc dĩ.

'Nếu như nhớ anh, vậy chúng ta...' Bàn tay người đàn ông bắt đầu không an phận, trượt trên người cô gái.

Cô gái vội bắt lấy bàn tay đang xằng bậy của người đàn ông, ngước lên nhìn gương mặt tuấn mỹ mơ hồ của người đàn ông trong bóng đêm, 'Nghị... Anhbiết hôm nay lúc đi dạo em đã gặp anh không?'

'Ai?' Lãnh Nghịthực ra đối với chuyện cô đã gặp ai không có chút hứng thú nào nhưng bởi vì muốn làm cô vui, hắn chỉ đành giả vờ như rất có hứng thú vậy nhưngbàn tay kia lại bắt đầu không an phận trượt trên người cô gái.

'Cao Lăng!' Lâm Y bình thản nói, động tác trên tay Lãnh Nghị chợt dừng lại,sóng mắt thoáng xao động nhưng không nói gì, lại nghe cô gái nói tiếp,'Nhưng anh ta dường như không quen biết em...'

'Ồ, vậy sao?' Lãnh Nghị bình thản nói, nghe không ra có chút khác thường nào.

Lâm Y đưa tay véo nhẹ mũi hắn, đôi mắt đen láy hơi sáng lên, cô nhẹ giọnghỏi, 'Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Chắc chắn là anh biết!' Lãnh Nghịchỉ cười, vẫn không chịu trả lời cô, Lâm Y không khỏi có chút sốt ruột,'Nói nhanh...'

'Anh ta mất đi trí nhớ!' Giọng Lãnh Nghị không lớn, bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng trong căn phòng yên tĩnh nghe đặc biệt rõ ràng.

'Mất đi trí nhớ?' Quả nhiên là như thế, tuy rằng điều này nằm trong suy đoán của Lâm Y nhưng câu trả lời của Lãnh Nghị vẫn khiến cô giật mình, côbuông tay, trầm mặc hồi lâu mới hỏi lại, 'Vì sao lại như thế?'

'Bọn anh làm một chút tiểu phẫu cho cậu ta!' Lãnh Nghị vẫn bình thản nói.

'Phẫu thuật?' Lâm Y giật mình kinh ngạc, cô vốn cho rằng Cao Lăng bởi vì bịthương nên mất đi trí nhớ, nếu như là vậy, anh ta còn có khả năng hồiphục, nhưng nếu như làm phẫu thuật, rõ ràng là trí nhớ đã mất không thểphục hồi được.

Giọng nói lạnh nhạt của Lãnh Nghị tiếp tục vanglên trong bóng tối, 'Như vậy cậu ta mới vĩnh viễn quên đi những gì đãxảy ra... Y Y, đây đối với Cao Lăng là một chuyện tốt, không có những ký ức đó, anh ta có thể trở lại là Cao Lăng trước đây, vui vẻ sáng láng,em hiểu không?'

Hàng mi dài của Lâm Y nhẹ chớp lên, lát sau cô mới nhẹ gật đầu, chiếc đầu nhỏ lần nữa ngả vào khuỷu tay người đàn ông.

Lãnh Nghị cúi xuống nhẹ hôn lên tóc cô, dịu giọng nói, 'Đừng nói chuyệnngười khác nữa, nói chuyện của chúng ta đi...', rồi giọng hắn trở nênthật ái muội, 'Ừm, đã mấy ngày anh không có thăm cục cưng rồi, chắc lànó nhớ anh lắm!'

'Mới có mấy ngày thôi mà!' Đầu cô gái dúi vào ngực người đàn ông như che dấu sự thẹn thùng, giọng hờn dỗi.

'Ân, vậy hôm nay cũng nên đi thăm con rồi ...' Người đàn ông vừa nói vừa kéo cô gái ra, xoay người cô đặt cô nằm trên người mình, đưa tay cởi ra dây đai áo ngủ của cô gái...

'Đừng đừng ...' Cô gái vội bắt lấy tay người đàn ông, 'Nghị, Lữ Thần nói ngày mai em phải đi khám thai...'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.