Tay Lãnh Nghị chậm rãi nới ra một chút, bàn tay hắn trượt đến sau gáy côgái, giữ nó lại, trong đôi mắt đen thẳm mang theo một chút sắc thái hyvọng, mắt nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn khiến hắn ngày nhớ đêm mongkia. Cô, vẫn như thế thanh thuần đáng yêu, chỉ là trong mắt cô đã khôngcòn tình yêu và sự ỷ lại quen thuộc mỗi khi nhìn hắn, mà giờ đây chỉ còn sự lạnh lùng và xa cách ...
'Y Y, anh yêu em! Gả cho anh đi!Trước đây là anh sai, anh quá tự cho là đúng ...' Người đàn ông thâmtình nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ kia, dịu dàng nói, hắn cỡnào muốn dùng tình yêu bỏng cháy của mình làm tan chảy sự lạnh lùng băng giá trong trái tim cô gái.
Nhưng, đáy mắt cô gái vẫn bình lặngnhư nước, không hề có chút xao động, mắt cô nhìn vô định về phía trước,chừng như người đàn ông trước mặt cô là vô hình, là không khí! Lãnh Nghị buông xuống tất cả kiêu ngạo, khàn giọng gọi: 'Y Y...'
Ánh mắtcô gái rốt cuộc nhìn về phía Lãnh Nghị, nhìn ánh mắt tha thiết của người đàn ông, cô nhàn nhạt nói: 'Hiện giờ em đã không còn muốn làm vợ củaanh nữa rồi!'
Sự u ám và buồn bã lần nữa lại dâng lên trong đáymắt người đàn ông, hắn nhìn cô gái như dò xét tính chân thật trong câunói của cô, hắn đã buông xuống hết kiêu ngạo đến cầu xin cô, cái mà hắnnhận được chỉ là một câu trả lời lạnh lùng! giọng người đàn ông tràn đầy đau xót và thất vọng: 'Em xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185491/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.