Đêm đã khuya, Lữ Thần và bác sĩ Hoàng cáo từ, quản gia tiễn hai người ra về.
Lãnh Nghị vẫn ngồi nơi sofa trầm tư thật lâu rồi mới đứng dậy, ánh mắt rơitrên phong bì đặt nơi bàn trà, hắn nhẹ nhàng cầm lên sau đó xoay ngườiđi vào trong phòng, nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, đứng bên cạnh giườngnhìn Tịch Họa vẫn đang an tĩnh nằm đấy.
'Thiếu gia!' Tiểu Hồng tươi cười chào Lãnh Nghị, cô cũng học theo mọi người gọi "thiếu gia".
Lãnh Nghị chỉ khẽ gật đầu sau đó xoay người rời đi, tiện tay đóng cửa lại, bóng dáng cao ngất biến mất sau cửa.
Đi dọc theo cầu thang xuống lầu, đi ngang phòng giải trí gia đình, hắn đẩy nhẹ cửa đi vào, dừng lại trước một đống máy móc, hắn mở lên, lấy cuộnphim trong phong bì ra cho vào còn mình thì lùi lại mấy bước ngồi xuốngghế, mắt nhìn lên màn hình.
Tiếng nhạc ầm ĩ đột nhiên đập vàotai, chấn động cả màng nhĩ Lãnh Nghị; sau đó xuất hiện trên màn hình làđám đông ồn ào, ánh đèn đầy ái muội, ngón tay thon dài của Lâm Y đangvuốt ve ly rượu đỏ, gương mặt đỏ ửng, ánh mắt mê ly ngẩng đầu si ngốcnhìn cô gái đang múa cột trên vũ đài ...
Lãnh Nghị mím chặt cánh môi, mắt nhìn chằm chằm cô gái trên màn hình ...
Nhìn thấy cánh tay người thanh niên tóc vàng đáp trên vai cô gái, Lãnh Nghịcắn môi, đáy mắt dần trở nên âm trầm ... Lúc Lâm Y bước lên bục ao, ánhmắt âm trầm của Lãnh Nghị thoáng qua một tia chấn động không dễ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185455/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.