Thấy Lâm Y nhìn mình bằng ánh mắt nghi hoặc, nụ cười của Từ Giai càng có vẻđắc ý: 'Anh Nghị có phải rất thích nhìn cô múa, có phải thường kêu cômúa cho anh ấy xem không ... ờ .. chính là cái động tác xoay tròn, độngtác tung váy ấy?'
Trong đầu Lâm Y lập tức hiện ra hình ảnh đêm đó Lãnh Nghị kêu cô nhảy múa, hắn nói hắn thích xem cô làm động tác xoaytròn kia, cô còn nhớ, lúc đó trong mắt Lãnh Nghị tình ý thật đậm đà ...
Tim không hiểu vì sao đập thật nhanh ... Lâm Y nhìn vẻ mặt đắc ý của TừGiai, gian nan nở một nụ cười gượng gạo: 'Lãnh Nghị không chỉ ủng hộ tôi học múa, anh ấy cũng ủng hộ tôi học lái xe, học nấu nướng đấy thôi ...Nghị nói chỉ cần tôi thích, muốn học gì cũng được!'
Sự phản kíchcủa Lâm Y khiến nụ cười đắc ý trên mặt Từ Giai thu liễm đôi chút, ánhmắt rất nhanh trở nên lạnh như băng, 'Cô cho rằng anh Nghị thật sự yêucô sao? Cô dựa vào cái gì để khiến anh Nghị yêu như thế? So sắc đẹp, sotài năng, còn rất nhiều người tốt hơn cô nhiều! Chẳng lẽ cô không biếtđiều đó sao?'
Giọng Lâm Y cũng trở nên lạnh như băng: 'Tôi mặc kệ Nghị vì sao yêu tôi, dù sao, cũng là anh ấy yêu tôi, không yêu cô! Vậylà được rồi!'
'Cô đừng hiếp người quá đáng!' Từ Giai rốt cuộc tức giận gào lên, khiến cho phần đông học viên đều quay lại nhìn bọn họ.
Mặt Lâm Y đỏ lên, cô thật không muốn ở trước đám đông thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185403/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.