Thấy Tiểu Mạn loạng choạng, Lâm Y vội dừng bước chân, nhìn bạn khẽ kêu mộttiếng: 'Tiểu Mạn', Lãnh Nghị quay lại nhìn Lâm Y rồi lại nhìn TrươngTiểu Mạn cách đó không xa, bước chân cũng dừng lại, những vệ sĩ đi cùngtoàn bộ đều dừng bước ...
Thấy cảnh tượng như vậy, Tiểu Mạn chỉđành gắng gượng đi về phía Lâm Y, miễn cưỡng cười gọi: 'Lâm Y ...', côkhông tự chủ được lén nhìn về phía Lãnh Nghị rồi lại nhìn sang Lâm Y,muốn nói lại thôi.
'Tiểu Mạn, sao vậy? Có chuyện gì bạn cứ nói đi ...' Thấy vẻ khẩn trương của Tiểu Mạn, Lâm Y mỉm cười.
'Lâm Y ... chúng ta ... khụ khụ ... chạy đua đi ... lên cầu thang ... giốngnhư lúc chúng ta ở trường học ấy ... xem ai nhanh hơn ...' Tiểu Mạn rốtcuộc cũng lắp bắp nói trọn câu, mắt nhìn Lâm Y, không dám nhìn sắc mặtcủa Lãnh Nghị một lần.
'Chạy đua lên cầu thang?' Lâm Y kinh ngạcnhìn Tiểu Mạn, lặp lại một lần. Lúc học đại học, các cô ở ký túc xáthường chạy đua xem ai chạy về ký túc xá trước, nhưng ... vào lúc nàyTiểu Mạn lại đề xuất chuyện này, rõ ràng có chút không hợp thời ...
'Lâm Y, đi mà ... giống như trước đây ấy ...' Tiểu Mạn thấp giọng nài nỉ.
Lâm Y chần chừ mấy giây, rốt cuộc nhịn không được bật cười: '... Tiểu Mạn,bạn trước giờ đều thua dưới tay mình ... còn muốn đua sao?'
'Haizz, trước đây là trước đây, bây giờ thì chưa biết đâu, như vậy đi, mình mua mình mời bạn ăn một bữa ...' Tiểu Mạn muốn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185373/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.