'Hành lý của em?' Lâm Y ngẩn người, hành lý gì của mình? Cô nghi hoặc nhìnLãnh Nghị, Lãnh Nghị vẫy tay ra hiệu cho quản gia lui xuống.
Lãnh Nghị nhìn Lâm Y nãy giờ vẫn nhìn mình chằm chằm, mỉm cười buông bàn đudây ra, đi đến bên cạnh Lâm Y, ngồi xuống bên cạnh cô trên bàn đu dây,tay khoác lên vai cô: 'Y Y, ký túc xá dành cho giáo viên kia của em sắpbị giải tỏa rồi ... cho nên anh cho người đem những hành lý mà em cầnđến đây ... nếu như còn thiếu gì, anh lại cùng em đi lấy ...'
'Lãnh Nghị!' Lâm Y kinh ngạc nhìn hắn, lúc này mới hiểu lời Lãnh Nghị nói lúc nãy rằng cô cũng là chủ nhân ở đây là ý gì, cô thoáng chau mày, 'Saoanh không bàn bạc gì với em hết ...'
'Y Y!' Tay Lãnh Nghị khẽsiết lại, kéo cô gái đến gần mình hơn, 'Anh chỉ muốn sớm một chút ở cùng với em thôi ... anh muốn em cũng có thể sớm một chút dung nhập vào cuộc sống của anh ...'
Hàng mi dài của Lâm Y nhẹ chớp, cô không phảilà không muốn ở bên cạnh hắn, cũng không phải là không muốn dung nhậpvào cuộc sống của hắn, chỉ là cô đối với chuyện sống chung này có chútkhủng hoảng, mấp máy cánh môi cô lên tiếng, giọng đầy lo lắng: 'Nhưng mà em ...'
'Anh hiểu!' Lãnh Nghị biết cô gái đang nghĩ gì, hắn ngắt lời cô, cười nói: 'Yên tâm ... anh sẽ chuẩn bị một gian phòng khác choem ... ờ ... cứ coi như là em ở trọ ở chỗ anh được không? Ừm, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185367/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.