Đầu Lâm Y không ngừng vang lên những tiếng ong ong, mặt cũng trở nên trắngbệch không chút huyết sắc, mồ hôi tươm từng giọt trên trán, Lâm Y nghekhông nổi nữa, cô mặc kệ Ngãi Mỹ, chạy nhanh trở về ...
Ngãi Mỹngẩn người, trầm tư chốc lát rồi vội đuổi theo Lâm Y... Lâm Y không đợithang máy mà chạy thẳng lên cầu thang bộ, chạy một hơi lên tầng 22 ...
Cửa văn phòng của Lãnh Nghị đang đóng chặt, Lâm Y ngẩn người nhìn, trongđáy mắt có chút chần chừ, một lúc sau như đã hạ quyết tâm, cô đẩy cánhcửa kia ...
'Lâm tiểu thư!' Lâm Y còn chưa kịp chạm đến tay nắmcửa thì sau lưng đã vang lên một giọng nữ lạnh lùng, cô xoay người lạinhìn, thì ra là Từ Giai. Trên mặt cô gái tươi cười nhưng đáy mắt thậtlạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Y: 'Cô tìm anh Nghị của tôi có việc sao?Giờ anh ấy đang ở trong văn phòng tiếp khách! Xin cô đừng quấy rầy anhấy!'
Mấy ngày qua Từ Giai ngày nào cũng theo Lãnh Nghị di làm,tan tầm, nghiễm nhiên trở thành người phát ngôn của hắn, vì để tránhhiềm nghi, Lâm Y đã tận lực không đến văn phòng của Lãnh Nghị, hơn nữamỗi buổi trưa đều cự tuyệt lời mời của Lãnh Nghị, không đến phòng nghỉcủa hắn nghỉ trưa nữa.
Lâm Y nỗ lực trấn định lại tâm tình củamình, bình tĩnh nhìn Từ Giai, không nói một lời, khóe môi Từ Giai câulên một nụ cười lạnh, ngạo mạn mở cửa phòng tổng giám đốc, trước khibước vào, đóng cửa lại còn không quên ném cho Lâm Y một cái nhìn khiêukhích.
Ngãi Mỹ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185347/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.