Lâm Y tự nguyện làm trợ lý của Ngãi Mỹ nhưng Ngãi Mỹ mượn cớ nói phòng làmviệc của mình quá chật rồi sắp xếp cho Lâm Y đến căn phòng nho nhỏ trước đây dành cho cô, tương đối độc lập hơn nữa còn nằm xéo xéo với phòngcủa tổng giám đốc.
Ngãi Mỹ là người thông minh, cô biết mình nênlàm thế nào, còn Lâm Y vốn cũng chẳng có dã tâm gì, đối với Ngãi Mỹ vôcùng thân thiện vì thế hai người phối hợp với nhau cũng coi như tươngđối kín kẽ ...
Ngày thứ hai sau khi chính thức đi làm, vào giờnghỉ trưa Trương Tiểu Mạn vội vàng chạy đến lầu 22 gặp Lâm Y nhưng bị vệ sĩ chặn lại, chỉ đành gọi điện thoại cho cô, sau khi được chứng thựcmới được phép đi vào.
Đi qua dãy hành lang dài của phòng họp mớiđến được văn phòng nhỏ của Lâm Y, Tiểu Mạn đánh giá một vòng căn phòngkhông kể là lớn, nét mặt hâm mộ: 'Lâm Y, bạn giỏi thật đấy, vừa vào đãcó văn phòng riêng rồi ... Ừm ... lại còn đối diện với phòng tổng giámđốc nữa chứ. Nói đi, có phải thường xuyên được gặp ngài ấy không?'
'Cũng được!' Lâm Y hàm hồ đáp lời.
'Có phải là đẹp trai lắm không, cũng lạnh lùng nữa!' Trương Tiểu Mạn truy hỏi đến cùng.
Ngay lúc hai người đang trò chuyện thì điện thoại của Lâm Y reo lên, cô cầmlên nhìn, là Lãnh Nghị, Lâm Y thoáng liếc Trương Tiểu Mạn bên cạnh, ấnphím trả lời: 'Alo ...'
'Y Y, qua đây!' Đầu bên kia truyền đến giọng Lãnh Nghị.
'Ân ... em có bạn đến chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185343/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.