Biển nơi đây rất yên tĩnh, ngay cả tiếng sóng cũng không có, cát thật mềm,tựa hồ không có tạp chất gì, đi chân trần trên mặt cát mềm mịn như thếnày thật thoải mái ...
Hai người nắm tay nhau, Lâm Y cởi giàychạy vào trong nước, Lãnh Nghị thì mang giày da đi trên bãi cát, Lâm Ykhông ngừng lôi kéo Lãnh Nghị xuống nước: 'Anh xuống đây, xuống nước đithôi!'
Lãnh Nghị chết sống không chịu, mặc kệ cô gái lôi kéo thế nào cũng không chút lay động: 'Này này, anh mang giày da đó ...'
'Cởi ra!' Cô gái dứt khoát ra lệnh.
'Cởi cái gì?' Người đàn ông giả vờ hồ đồ rồi cười một cách ái muội: 'Cởi quần áo sao?'
'Giày!' Cô gái chau mày.
'Y Y này, hay là cởi quần áo? Nơi đây phong cảnh rất đẹp! Cát cũng rất mềm!' Người đàn ông cười càng ái muội.
'Ngừng ...' Lâm Y xoay người hắt nước về phía người đàn ông, hắn chỉ đưa taycản lại một chút rồi thuận thế kéo cô gái từ trong nước lên, giữ chặttrong ngực, cúi đầu cường thế đoạt lấy cánh môi cô gái ... Ở trong lònghắn, cô gái dần an tĩnh trở lại, gió đêm nhè nhẹ thổi qua một đôi yêunhau đang chìm trong nụ hôn nồng nhiệt ...
Trở lại biệt thự đãrất khuya, Lãnh Nghị ôm ngang Lâm Y lên, trong tiếng kháng nghị của côgái trực tiếp đi vào phòng tắm, tiếp đó trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, lại tiếp đến là tiếng thét chói tai của cô gái: 'Aaa ...Lãnh Nghị ...'
Nhưng tiếng thét chói tai rất nhanh biến thànhtiếng "ô ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185340/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.