Lãnh Nghị khoác tay lên vai Lâm Y, cô không phản kháng, để mặc hắn ôm, côbiết như vậy mẹ sẽ yên tâm hơn; quả nhiên lúc này khóe môi Lâm Dung mớilộ ra nụ cười an ủi: 'Lãnh Nghị, nhớ phải đối xử tốt với Y Y!'
'Dạ, dì yên tâm, con nhất định sẽ!' Lãnh Nghị nói một cách quả quyết.
Nơi cửa khu nhà đã có hai chiếc xe chờ sẵn, nhìn thấy ba người bước xuốnglập tức có người tiến đến đón lấy hành lý trong tay Lãnh Nghị cho vàotrong cốp xe rồi mở cửa đợi Lãnh Nghị lên xe.
Lâm Dung kinh ngạc nhìn mọi thứ trước mắt, bà biết chiếc xe màu đen này giá trị thế nào ...
Lúc này Lãnh Nghị và Lâm Y đã ngồi vào xe, Lâm Y hai mắt đỏ hoe vẫy taychào tạm biệt mẹ, Lãnh Nghị cũng gật đầu chào bà rồi hai chiếc xe mộttrước một sau chậm rãi rời khỏi khu nhà nhỏ ...
Nhìn theo cho đến khi không còn thấy bóng chiếc xe Lâm Dung mới chậm rãi đi vào, trongmắt bà tràn đầy nghi hoặc, Lãnh Nghị này xem ra không giống với loạiviên chức làm công ăn lương ở công ty ...
Buổi chiều, Lâm Dungđang ngồi trong nhà thì nghe chuông cửa reo lên, bà vội chạy đến mở cửa, đứng trước cửa là một người trẻ tuổi mặc Tây trang bảnh bao, thấy LâmDung, anh ta lễ phép cúi chào: 'Xin hỏi bà là Lâm Dung phải không ạ?'
'Phải! Anh là ...' Lâm Dung nghi hoặc nhìn người thanh niên ngoài cửa.
'Bà Lâm, xin chào.Tôi là giám đốc Hà của công ty địa ốc XX.' Đối phương nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185332/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.