Người đàn ông mang mặt nạ đang giữ Lâm Y trong tay rõ ràng cũng cảm nhận được có gì đó khác thường, hắn nhíu chặt mày, sóng mắt khẽ xao động, trongmiệng bật ra vài câu mắng thầm rồi bỗng dùng sức kéo mạnh Lâm Y cùngnhảy ra khỏi lùm cây, cả hai đứng đối diện với Lãnh Nghị, nòng súng củahắn chỉa thẳng vào huyệt Thái Dương của Lâm Y.
Gần như là đồng thời,khẩu súng của Lãnh Nghị cũng chỉa thẳng vào người người đàn ông mang mặt nạ giống mình, hai người đàn ông đứng đối diện giằng co lẫn nhau, ánhmắt người nào cũng chừng như muốn giết chết đối phương.
Gần nhưlà đồng thời, khẩu súng của Lãnh Nghị cũng chỉa thẳng vào người ngườiđàn ông mang mặt nạ giống mình, hai người đàn ông đứng đối diện giằng co lẫn nhau, ánh mắt người nào cũng chừng như muốn giết chết đối phương.
'Buông súng xuống, bằng không tôi giết cô ta!' Người đàn ông bên cạnh Lâm Ynghiến răng nghiến lợi nói. Đôi mắt đen thâm toại của Lãnh Nghị loé lên, hắn nhìn chằm chằm đối phương rồi chậm rãi thả súng xuống đất...
Nhìn thấy chiếc mặt nạ màu bạc quen thuộc, nhìn thấy bóng dáng quen thuộcđang khom lưng thả súng xuống đất, mắt Lâm Y chợt tối sầm xuống, nỗituyệt vọng càng dâng lên trong lòng.
'Gọi tất cả thủ hạ đang ẩn nấp của anh nấp ra, hạ tất cả vũ khí xuống...
Tôi muốn nghe thấy tiếng vũ khí hạ!' Súng trong tay người đàn ông đứng cạnh Lâm Y dùng sức đi vào huyệt Thái Dương của cô. Khoé miệng hắn lộ ra ýcười nham hiểm: 'Tin rằng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185310/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.