Thấy bóng Lãnh Nghị khuất sau cửa phòng rồi nghe bên trong truyền đến tiếngnước rào rạt, Lâm Y mới thong thả ngã người xuống ghế dài ...
Quả thật rất thoải mái! Xa xăm dõi theo vầng trăng non hình lưỡi liềm treocao cao trên bầu trời, bên tai nghe tiếng gió đêm xào xạc, bầu trời đêmđược tô điểm bởi muôn ngàn vì sao nhấp nháy, thỉnh thoảng có vài chiếclá khô rơi rụng lướt qua tầm mắt, bên tai nghe tiếng côn trùng khôngngừng nỉ non, trong không khí thoang thoảng mùi hương, là hương hoa, làmùi vị của thiên nhiên ...
Tất cả những phiền não, tất cả nhữngchuyện không vui, tất cả những trói buộc của cuộc sống đời thường trongchớp mắt rời cô thật xa, Lâm Y hoàn toàn thả lỏng chìm đắm trong cảnhđêm tuyệt diệu đó ...
'Suy nghĩ gì mà chuyên chú như vậy?' Bấtchợt bên tai vang lên một giọng nam trầm đầy từ tính, không biết LãnhNghị đã tắm xong từ lúc nào mà giờ đang đứng bên cạnh ghế của cô, dướiánh trăng, gương mặt cô gái đặc biệt thanh lệ thoát tục, nhìn cô càngthêm xinh đẹp đến không chân thật ...
'A ... Hả ...không nghĩ gìcả, chỉ đang ngẩn người ...' Tư duy của Lâm Y dần dần quay trở lại, côvội ngồi dậy ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao lớn đang đứng bên cạnhmình, hắn đang mặc một chiếc áo ngủ màu trắng, ngũ quan như điêu khắccàng lộ rõ vẻ tuấn mỹ phiêu dật, ánh mắt bình thường vốn lạnh lùng nhưng lúc này lại có thêm một tia nhu hòa.
Lãnh Nghị thoải mái ngồi xuống bên cạnh Lâm Y, ung dung nói: 'Em dịch sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185289/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.