Người đàn ông vẫn như cũ ôm chặt cô gái, ánh mắt sắc bén của hắn như đangthẩm định cô, một lúc lâu sau giọng nói của hắn mói vọng đến tai Lâm Ytừ phía trên: 'Vì sao không tìm Lãnh Nghị?'
Thân thể mới vừa mềmmại một chút trong chớp mắt lại cứng đờ, Lâm Y hoảng loạn dùng sức đẩyngười đàn ông ra, tim cô đập nhanh lợi hại, loại chuyện này cô có thểtìm Lãnh Nghị sao? Hơn nữa cô đã cự tuyệt Lãnh Nghị rồi!
Tayngười đàn ông hơi nới ra nhưng một tay lại đưa lên giữ chặt sau ót cô,bức bách cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn, giọng nói lại vang lên mộtlần: 'Vì sao không đi tìm Lãnh Nghị? Hắn không phải rất thích em sao?'
Lâm Y nhìn chiếc mặt nạ đang phóng lớn trước mặt mình, khép hờ mi, nhànnhạt nói: 'Tôi sẽ không làm bất cứ giao dịch với anh ta!'
Khóemôi người đàn ông dần dần gợi lên một ý cười, hắn nhìn cô gái gương mặt, bức bách: 'Tôi đoán rằng em thích hắn cho nên muốn lưu lại ấn tượng tốt đẹp nhất cho hắn, đúng không?'
Giống như bị đoán trúng tâm tư,sóng mắt Lâm Y không ngừng xao động, nơi múi có chút ê ẩm chua xót, mộttầng sương mù dần dâng lên trong đáy mắt. Cô nhắm chặt mắt không nói gìnữa.
Đáy mắt người đàn ông lóe lên một tia sáng dị thường, hắnkhông ép cô trả lời, nương ánh sáng ngoài cửa sổ, hắn nhìn kỹ gương mặtnhỏ nhắn than thuần trong lòng mình, khóe môi ý cười càng sâu, giọng nói dần trở nên nhu hòa hẳn: 'Em muốn đối phó hai người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185237/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.