Lâm Y và Trương Tiểu Mạn cùng dừng bước chân, Trương Tiểu Mạn khiếp sợ nhìn Mạc Hưng còn Lâm Y thì lạnh lùng, căm tức trừng hắn.
Bốn người đàn ông vây quanh hai cô gái. Mạc Hưng lạnh lùng liếc mắt về phía Trương Tiểu Mạn, sau đó ánh mắt hắn ghim trên người Lâm Y. Cô vội lùivề phía sau mấy bước, tránh khỏi gương mặt tươi cười một cách đầy ác ýcủa Mạc Hưng, tay nắm lấy tay Trương Tiểu Mạn: 'Tiểu Mạn, chúng ta đi!'
'Đi? Đi đâu vậy?' Bốn người đàn ông cùng bước tới một bước, chắn trước mặt Lâm Y và Trương Tiểu Mạn ...
Mạc Hưng vươn tay bấu chặt cằm Lâm Y, bị đau cô vội đánh tay về phía hắnnhưng không trúng, Lâm Y cả giận nói: 'Các người muốn sao đây?'
'Tôi muốn thế nào?' Mạc Hưng cười tà ác dí mặt đến gần mặt Lâm Y, 'Tôi muốnăn cô!' Hắn nói rồi vung tay ra hiệu, ba người còn lại cùng ập đến, chếtrụ cánh tay của hai cô gái sau đó dùng băng keo phong kín miệng haingười, đẩy thẳng lên xe.
Lâm Y cùng Trương Tiểu Mạn bị ném mạnhvào trong chiếc xe thương vụ, hai tay bị trói chặt sau lưng. 'Đi!' MạcHưng quát một tiếng, một người đàn ông bước đến ghé lái, chiếc xe thương vụ nhanh chóng chạy về hướng ngoại ô ...
'Mạc ca, tiếp theo thếnào đây?' Ba người đàn ông vẻ mặt ái muội, nhìn chằm chằm hai cô gáicười đến tà ác, một người trong số đó lên tiếng hỏi Mạc Hưng.
Mạc Hưng cũng cười tà ác hơi nhón người kéo Lâm Y qua ôm chặt trong ngực,hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185228/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.