Suy nghĩ chuyện này suốt cả một buổi tối Lâm Y vẫn không muốn buông tha ... Lúc này điện thoại của cô chợt reo lên, là mẹ cô, Lâm Dung gọi điệnđến.
Lâm Y dè dặt nhấc máy, tận lực biểu hiện bình thường: 'Mẹ ...' Cô không thể để mẹ mình lo lắng.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng của Lâm Dung: 'Y Y, chuyện con được giữ lại trường hiện tại thế nào? Không có vấn đề gì chứ?' Bà Lâm ở mộtthành phố khác cách thành phố H hơn một ngàn cây số.
'Không ... vấn đề gì ...'
'Ừm, con phải biểu hiện cho thật tốt, tuyệt đối đừng đánh mất phần công việc này... Con gái mà, làm giáo sư ở trường đại học là thích hợp nhất ...Con có cuộc sống yên ổn thì mẹ cũng yên tâm!' Đầu bên kia truyền đếngiọng nói vui sướng của Lâm Dung.
'Dạ, yên tâm đi mẹ ...' Lâm Ychậm rãi đặt điện thoại xuống, trong mắt là một mảnh trống rỗng. Lúc còn rất nhỏ cô đã mất cha, mẹ cô một thân một mình nuôi cô khôn lớn. Thờituổi trẻ bà Lâm là một diễn viên múa rất nổi tiếng nhưng trong một lầnbiểu diễn bị té gãy chân, từ đó sự nghiệp cũng chấm dứt ...
Chính vì lẽ đó, đối với công việc của con gái bà Lâm vẫn luôn kiên trì muốncon tìm một công việc bình thản an ổn. Việc cô được giữ lại trường lầnnày cũng là do bà Lâm dùng hết mặt mũi, nhờ vả một người quyền quý quenbiết năm xưa liên hệ với hiệu trưởng của trường đại học H Uông Linh mớitranh thủ được công việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-tinh-tu-khanh-khanh/3185184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.