Từ ngày đến New York,Đồng Đồng chạy nhảy tung tăng không biết mệt. Hôm nay chơi bên ngoài mệt lử, thưởng thức đủ mọi loại đồ ăn đến căng bụng, về tới phòng đã khuyamà vẫn chưa thấy buồn ngủ.
Trên tủ đầu giường có mấy quyển truyện cổ tích mà Ngô Đồng đặt. Không thể nào chịu nổi sự nhõngnhẽo của con trai, Lệ Trọng Mưu tựa người vào thành giường, để cuốntruyện lên đùi, bắt đầu kể chuyện cho thằng bé. Anh tự nhận thấy mìnhquả thực có “năng khiếu” kể chuyện, giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng, dần dầnđưa Đồng Đồng vào giấc ngủ, ngoài cửa sổ, trời càng lúc càng tối.
Anh lẳng lặng trở vềphòng. Cửa sổ không rèm che, ánh sáng le lói chiếu lên thân hình mongmanh nằm trên giường, sau cơn mây mưa, cô yên lặng nằm đó.
Lệ Trọng Mưu đến gần, sải bước tới bên cạnh, nằm xuống.
Hai thân thể gần sáttrong gang tấc, giờ phút này cô như chìm nghỉm trong bộ quần áo ngủ củaanh, chỉ lộ ra mỗi tay và chân. Lệ Trọng Mưu dùng hai ngón tay nâng cằmcô lên.
Hai cánh hoa ướt át đầy kiều diễm – Lệ Trọng Mưu cúi đầu hôn lên đó.
Từ cơ thể anh tỏa ra mùisữa tắm dịu mát. Anh nhẹ nhàng hôn môi cô, thì thầm câu chuyện cổ tíchmà khi nãy anh kể cho Đồng Đồng …
Khóe miệng Ngô Đồng cong cong, khuôn mặt thoải mái, ngay đến hơi thở cũng phảng phất mùi vị tình yêu.
Lệ Trọng Mưu nhận ra điều không ổn, anh không kìm được nụ hôn mãnh liệt của mình, nhanh nhẹn tiến vào khoang miệng Ngô Đồng. Đến tận khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-lam-bach-sac/2355723/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.