Ngô Đồng không muốn đôico cùng cô ấy nữa, đối mặt với một cô gái đôi mươi vẫn còn hừng hực khíthế bảo vệ tình yêu, cô chợt thấy hối hận vì lời nói hà khắc ban nãy.
Nhưng cô không thể an ủicô ấy được, nghĩ nghĩ, cô nói: “Tháng sau tôi sẽ rời khỏi đây, ra đivĩnh viễn, tôi chỉ hy vọng cô Trương… Hãy thay tôi chăm sóc Đồng Đồng.”
*************************************
Lệ Trọng Mưu quyết định hợp tác cùng TC, công việc của anh càng ngày càng bận rộn, rất ít khi quay về Lệ trạch.
Lúc Ngô Đồng dẫn Đồng Đồng về HongKong, anh không hay biết gì.
Haizzzz, người phụ nữ này thật là, biết cuối tuần này anh đến Hawaii, cô liền lặng lẽ đưa contrai về đây. Không thèm nói với anh câu nào.
Bình thường người giúpviệc ở Lệ trạch 6 giờ bắt đầu làm việc, rửa xe, làm vườn, nấu bữa sáng…Bây giờ, không khí rất tươi mát, mặt trời mọc trên đỉnh núi là cảnh đẹpnhất, người giúp việc ở phòng bếp còn chưa chuẩn bị gì, Lệ Trọng Mưu đãvề tới Lệ trạch.
Lần đầu tiên…
Anh vừa về, A Hà vội vãlàm bữa sáng. Anh dặn pha một cốc cà phê, một đêm không ngủ, anh muốnmình tỉnh táo lại. Giọng anh trầm thấp vang lên: “Hai người họ về nước,sao không ai báo cho tôi?”
Má Trần sửng sốt mãi mới trả lời: “Cô Ngô không cho chúng tôi nói.”
Từ khi nào người giúp việc bắt đầu nghe lời Ngô Đồng chứ?
Lệ Trọng Mưu chỉ cúi đầuuống cà phê, có điều tay anh dùng thêm chút chút lực, đặt chiếc cốcxuống đĩa vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luyen-khong-quen-lam-bach-sac/2355666/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.