Truyện chỉ được update trên truyenwk.com @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Khán giả trên đạn mạc:
"A ha ha ha ha Đô Đô không nhớ được a "
"Quá khó khăn, thật sự quá khó khăn hhh "
Nguyễn Chỉ không nghĩ tới Đỗ Thương Sinh sẽ nói như vậy, nhanh chóng mở miệng hỏi hệ thống: "Tiểu 0, nhanh, hiện lên một lần nữa!"
Kết quả sau khi OOC đọc lại hướng dẫn sử dụng hệ thống, chợt phát hiện ra một vấn đề: "Tèo rồi! Không có chức năng phát lại lời thoại!!"
Nguyễn Chỉ: "." OOC vỗ vỗ cái bụng: "Tùy tiện bịa cái khác đi, dù sao ảnh đế cũng đâu có nhớ."
Nguyễn Chỉ: "..."
Nhưng mà cậu còn chưa có nói, Đỗ Thương Sinh đã trầm giọng mở miệng, dường như ảnh đế cũng nhìn ra Nguyễn Chỉ đã quên rồi nên lúng túng, lời ra khỏi miệng vô cùng chu đáo: "Vậy tôi gọi ngài là Nam cung ác ma nha?"
Nguyễn Chỉ vừa định nói chuyện, kịch bản lại hiện trước mắt, cậu nhìn nội dung trong lòng lập tức chấn động.
Tiếp đó OOC lại cất giọng: "Cố lên nào bảo bối, không được qua loa đâu!"
"..." Nguyễn Chỉ cố nén run rẩy, lớn tiếng đọc kịch bản: ""I'm the demon prince!"
Đạn mạc:
"? ? ?" "Có ý gì, muốn Trung Tây kết hợp sao? haha"
Nguyễn Chỉ có rằng sau khi mình nói xong, không khí sẽ ngưng trệ, không ngờ ảnh đế chỉ im lặng hai giây, liền gật đầu xoa cằm nói: "Được, vậy gọi ngài là Hoàng tử ác ma."
Đỗ Thương Sinh vừa dứt lời, trên màn ảnh phòng trực tiếp nhân viên hiệu ứng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910439/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.