*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Hệ thống OOC: "Bảo bối, ngươi có gì muốn nói à?'
Nguyễn Chỉ châm chước lựa chọn từ ngữ: "Cái này nói thế nghĩa là, ta phải nắm tay ảnh đế à?? Chuyện này... sao được đây..."
OOC: "... Vậy ngươi hưng phấn cái gì?"
Nguyễn Chỉ ho nhẹ hai tiếng: "Ta đây là thẹn thùng, thẹn thùng!"
Cậu vừa dứt lời, hệ thống bỗng nhiên kinh hô một tiếng.
"Làm sao vậy?"
OOC gấp gáp: 'Thân phận của ngươi bây giờ là linh hồn thầm lặng, ảnh đế chắc chắn không thể nói chuyện với ngươi, nhanh chóng rửa mặt ăn cơm, chủ động đi cùng ảnh đế đi, đừng để bị bỏ lại!"
Nguyễn Chỉ nghĩ đúng vậy. nhanh chóng thu dọn chỉnh tề rồi đi ăn cơm.
Đến phòng ăn, Đỗ Thương Sinh đang ngồi cạnh bàn ăn, Nguyễn Chỉ yên lặng đi tới, kéo ghế ở một phía khác ra ngồi xuống.
Lúc mông cậu vừa chạm lên ghế, ảnh đế ở đối diện bỗng cau mày, ánh mắt dường như dừng trên người cậu, lại như xuyên qua Nguyễn Chỉ nhìn về phương xa: "Sao cái ghế này lại tự chuyển động?"
Nguyễn Chỉ: "..."
Đạn mạc:
"Há"
"Đúng vậy, có phải là có ma không, rất sợ đó nha, tại sao ghế lại tự chuyển động vậy ha! Huhuhu【 đầu chó 】 "
Có Nguyễn phấn vừa vào phòng trực tiếp không rõ tình hình lên tiếng hỏi:
"Không phải Nguyễn Nguyễn ngồi trên ghế sao? Các chị em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910435/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.