Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Đạn mạc:
"Ha ha ha ha @ Vương Xuyên, lăn ra đây [đầu chó]"
"Nè nè tiểu vương tử nói chú đó, mau ra đây @ Vương Xuyên."
Nguyễn Chỉ nắm chặt mảnh giấy nhỏ trên tay, nén giận thả lại vào hộp gỗ.
Đầy mặt đều là oan ức khi mà mong đợi nhưng cuối cùng lại thất vọng.
Nguyễn phấn trên đạn mạc vừa rồi còn cười giờ lại đau lòng:
"Chậc chậc, Nguyễn Nguyễn nhà ta tủi thân rồi, mama ôm một cái QuQ"
"@ Vương Xuyên mau tới chịu đòn!"
Đỗ Thương Sinh đứng bên cạnh nhìn cậu, cảm giác thế nào đây, thấy cậu giống như chó con không cướp được xương, cái đuôi phía sau vốn luôn lay động bây giờ bất động, đến lỗ tai cũng rủ xuống tiu nghỉu. Nhất thời không nhịn được, xoa xoa ngốc mao trên đầu Nguyễn Chỉ.
Nguyễn Chỉ nháy mắt quên mất chuyện mấy tờ giấy, đỏ mặt.
OOC điên cuồng căn dặn: "Kiên cường! Kiên cường! !"
Nhiệm vụ hôm nay của Nguyễn Chỉ và Đỗ Thương Sinh đã hoàn thành, có thể trở về sớm.
Vương Xuyên đạo diễn lần này không biết có phải do lương tâm đột nhiên xuất hiện không, cũng không có đặt thêm nhiệm vụ cho cặp đôi Nguyễn Chỉ, hai người ngồi xe của chương trình hướng về nhà Đỗ Thương Sinh theo đường cũ. Trên đường dắt theo nhóm quay phim cùng ăn cơm, đến xế chiều thì hoàn toàn thảnh thơi.
Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Dù sao vẫn là thứ ba, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910433/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.