Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Lâm Tu Viễn rõ ràng đã bị Nguyễn Chỉ làm tức giận không nhẹ, hít thở mấy hơi định mở miệng nói gì đó, hắn đi hai bước đến trước mặt Nguyễn Chỉ, Nguyễn Chỉ liền lùi lại nửa bước trốn phía sau Đỗ Thương Sinh.
Cậu cẩn thận nắm góc áo Đỗ Thương Sinh: "Tướng quân, hắn bắt nạt người ta kìa."
Lâm Tu Viễn: ". . ."
Nguyễn Chỉ nhìn Lâm độc miệng uất ức, bỗng nhiên cậu nhận ra lợi ích của việc làm mấy hành động mất mặt, liếm liếm môi lại bỏ thêm một câu: "Hắn động khẩu trước mà."
Đạn mạc:
"Đúng đúng đúng, là hắn động trước khẩu ha ha ha"
"Phốc, hắn động trước khẩu, ta cảm giác ta đang nhìn Thái kịch."
*Thái kịch: Thái Cực quyền thường đánh rất chậm, động tác tay đa số giống như đẩy qua đẩy lại á. Dân TQ thường dùng từ Đánh Thái Cực để chỉ hai người đang dằn co, đấu trí.
Vương phấn:
"Các người không chú ý ảnh hậu sao? Nhịn cười đến mặt đỏ rần."
"Nói bậy! Rõ ràng là do ảnh hậu bị lạnh mà, lạnh [đầu chó]"
Mà Đỗ ảnh đế rất phối hợp với lời nói của Nguyễn Chỉ, vỗ nhẹ lên mu bàn tay cậu, như là trấn an.
Nguyễn Chỉ vốn đang giả vờ căng thẳng trong nháy mắt biến thành thẹn thùng.
Thần tượng thật sự chiều chuộng quá đi mà.
Hệ thống OOC: "Hứ hứ hứ, tú ân ái."
Nguyễn Chỉ: "? ? Ngươi nói cái gì "
OOC phát ra ba âm thanh bộp bộp: "Hừ hừ, cẩu độc thân chỉ cười không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910427/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.