Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
Trên đạn mạc trong nháy mắt các fan đã nổ tung, đặc biệt là CP phấn:
"A ả à a Vương Xuyên lão tặc, chú là người xấu!!"
"Cầm gậy đánh uyên ươn a! [văng tục]"
"Trước ống kính, Nguyễn Chỉ lặp lại tất cả một lần, lần này ảnh đế đổi giọng, ánh mắt nặng nề chăm chú nhìn Nguyễn Chỉ, cùng Nguyễn Chỉ nhìn nhau nửa ngày, mới mở miệng nói: "Bạn học, xin lỗi."
Nếu như không phải cả hai lần đọc lời thoại, ngữ khí của Đỗ Thương Sinh đều không khác nhau, Nguyễn Chỉ thực sự cảm thấy lần vừa rồi Đỗ Thương Sinh đồng ý chỉ là ảo giác của mình.
Nguyễn Chỉ sửng sốt hai giây, mới phản ứng được, nhẹ giọng nói: "...không, không sao." Mà tất cả mọi người không biết tại sao, tâm tình cũng chùng xuống.
Cậu thấp giọng đọc lời kịch của hệ thống: "Tâm như hướng dương, không cần bi thương. Chỉ là dấu vết của người trong đáy lòng ta không có cách nào xóa đi. Yêu người, chỉ cần phút chốc, nhưng quên người, lại dùng cả đời, thậm chí cũng không đủ. Người gầy như vậy, sau đó trong lòng ta, béo lên, rồi kẹt lại không ra được."
Nguyễn phấn:
"Nguyễn Nguyễn đỉnh đó!"
"Trời ơi ha ha, ảnh đế bị kẹt rồi mau tới cứu ảnh thôi."
Đỗ phấn:
"Không cứu không cứu á á á da gà rơi xuống một đống!!"
Vương phấn kinh ngạc:
"Mẹ tôi ơi, cái mớ lời kịch này Nguyễn lưu lượng học từ đâu đây =))"
"Thì ra thật sự sẽ không bật cười, năng lực quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910422/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.