Truyện chỉ được update trên Wattpad @real__kiwi và Wordpress @kiwigarden92. Những nơi khác đều là trang ăn cắp (╯‵□′)╯
——
Đạn mạc:
"Phốc, Nguyễn Hi, được đó."
"Khang Hi vi hành, ký ức tuổi ấu thơ đó hhhhh."
Cô bé hiển nhiên cũng đã hiểu, trong nháy mắt căng thẳng, vẻ mặt thành thật gật gật đầu không nói lời nào.
Bé rất đáng yêu, khuôn mặt nhỏ thịt đô đô*, lúc gật đầu, còn có thể nhìn thấy thịt trên gò má động đậy, ngây thơ mềm mại.
*Nhiều thịt
Nhanh chóng chiếm được trái tim của các chị gái đang xem trực tiếp.
Nguyễn Chỉ không nghe được âm thanh kích động của khán giả trong phòng trực tiếp, mà chính cậu cũng rất yêu thích tiểu cô nương này, nhìn bé đổ mồ hôi đầy đầu, Nguyễn Chỉ từ đâu đó rút ra một tờ giấy, lau lau cho bé, lại hỏi một lần: "Cha mẹ em đâu?"
Cô bé mờ mịt lắc đầu một cái, "Không biết, sau khi xuống xe thì không tìm được ."
Nguyễn Chỉ vừa nãy đã đoán được bé lạc cha mẹ, bây giờ xem ra quả nhiên là thế.
Cậu đang muốn để Đỗ Thương Sinh trông bé một chút, tự mình đi tìm phát thanh viên, Đỗ Thương Sinh bên cạnh đã mở miệng trước: "Thần đi tìm nhân viên công tác, các vị đến đình hóng mát chờ đi."
Ảnh đế hành động nhanh chóng, hỏi cô bé vài thông tin về cha mẹ, lập tức quay người rời đi.
Nguyễn Chỉ liền nắm tay bé gái, dắt bé đến đình nghỉ mát.
Trong phòng trực tiếp, khán giả càng xem càng cảm thấy được chính mình phát hiện điểm mù:
"Không cần nhiều lời, chị đây cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-luong-tieu-sinh-moi-ngay-thay-doi-thiet-lap-tinh-cach/910417/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.